Chương 5: Chỉ là quan tâm em

136 6 0
                                    

Hân tỉnh dậy lúc 10h sáng, hôm qua ngủ muộn đã khiến cô thức dậy vào cái giờ mà mọi người chuẩn bị ăn trưa rồi. Làm gì cho hết 2 tuần trước khi nhập học nhỉ, Hân chợt nghĩ hôm nay mình sẽ đi lượn khắp các chợ sinh viên nổi tiếng ở đây. Nghĩ rồi bật dậy làm vệ sinh cá nhân, cô quên mất một điều là cô đã gây nên sóng gió gì. Với lấy điện thoại như một thói quen vào buổi sáng là lướt web, Hân tá hỏa giật mình khi nhìn vào biểu tượng facebook trên màn hình, thông báo của cô hiện giờ đã hiện thành hơn 30 nghìn thông báo. Hân tối qua vẫn chưa xem. Được rồi, thử nhấp vào xem một chút chút thôi, có bị ai nói gì cũng không quan tâm đâu. Nhưngx bài đăng trước đây của cô hiện bài nào cũng trên nghìn like, hàng trăm comment ở những bài viết, Hàng chục nghìn người follow, và quan trọng hơn, đập vào mắt cô là cái tit báo "Bạn gái tin đồn của Mạnh Hoàng là một mỹ nhân đúng chuẩn". Cô nhấp vào xem, toàn bộ hình ảnh của cô trươcs đây đều bị khui ra, từ hình chụp năm lớp 12 đến hình cô đi liên hoan đến cả hình cô cùng gia đình, hình cô được các bạn nam cùng khóa chụp lén đều có trên bài báo đó. Hân tự hỏi, mình rốt cuộc tại sao lại phải chịu tai tiếng này? Mỹ nhân? Hân thường đưọc mọi người khen về vẻ đẹp như hoa khôi học đường của mình nhưng cô lại không quá chú tâm vào điều đó, da cô trắng, dáng thon, ngực đẹp, tóc đen dài ngang lưng, không bao giờ trang điểm nhưng vẻ đẹp lại lấn át cả những người được makeup kĩ càng. Hân tặc lưỡi, đẹp ư? cuối cùng cũng bị từ chối đó thôi, đepj không thì làm được gì chứ. Mọi bình luận trên mạng phản ứng về hình ảnh của cô đều mang một màu sắc *cũng có người đẹp tự nhiên được như vậy à*... Hân lắc đầu ngán ngẩm, rồi mặc quần áo quyết định đi sắm đồ giảm căng thẳng. Vừa bước ra khỏi phòng trọ, Hân nhận được điện thoại của Mai:

- Hân, bọn tao đọc được tin rồi. Mày ghê thật đấy, trong một đêm nổi như cồn luôn... Giờ ai cũng biết mày rồi. 

- Mày đừng đâm chọt nữa đi, tao biết tao ngu khi bình luận vào cái bài báo đó rồi, mày không phải nói nữa.

Mai nghe xong thở dài:

- Nếu tối qua trước khi xảy ra sự việc mày không bảo với bọn tao là mày vô tình gặp được Mạnh Hoàng thì giờ tao đã xé xác mày ra vì dám giấu diếm bọn tao rồi. Mày không sao chứ?

Hân lắc đầu theo phản xạ:

- Mày nghĩ xem, tối qua đến giờ facebook của tao bị khủng bố như nào? Tao đang điên đầu không biết làm sao đây. Giờ tao phải đi xả bực đã. 

- ừ, mày đi đi. Tao với con Diễm cũng đang trên đường ra đấy, tối nay bọn mình gặp nhau

- Ok.

Hân vừa bỏ điện thoại vào túi đã thấy chuống reo lần nữa, là bố

- Bố mới đọc tin, sao con lại có mặt trên bài báo vậy?

Hân hốt hoảng, cô quên mất bố cô là người nhạy tin tức đến thế nào

- Con... tất cả chỉ là hiểu lầm thôi ạ.

- Hiểu lầm như nào? - bố nhẹ giọng

- Con chỉ là vô tình ở đó, rồi bị họ chụp...

Ông Thành nghe xong, liền bảo:

- Con muốn sống cuộc sống sinh viên bình thường, bố cũng thuê cho con căn phòng trọ rất bình thường rồi. Con muốn thử cảm giác đi xe bus bố cũng không cản. Nhưng Hân này, sáng nay bố đọc được bài báo này. Kinh nghiệm của bố cảm giác rằng con sẽ sống không được bình thường như con nghĩ nữa rồi. Một khi bị truyền thông đưa tin, nếu con cứ như vậy sẽ gặp nguy hiểm. Chuyển đến nhà riêng nhé, bố sẽ thuê cả mấy năm cho con một căn nhà, mua xe nữa, đi lại cho tiện, nếu cần bố sẽ thuê cả người bảo vệ con.

5 Năm Thanh XuânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ