Chương 5- Dương Đại Quảng

192 6 0
                                    

Tôi và Bàn Tử hai mặt nhìn nhau, Bàn Tử lấy một cuốn băng ra xem, trên băng dán mẩu giấy, viết là "Hí Viên Kinh Mộng", là bản ghi âm của Du Chấn Phi.

"Côn khúc? Lão già này là diễn viên nghiệp dư?" Bàn Tử ngây ra một lúc.

Lấy hết hộp giày dưới giường ra, mở ra hết, phát hiện toàn bộ đều là băng từ, đều là các loại hí khúc. Tôi càng thêm nghi ngờ.

Bàn Tử lục hết những nơi khác một lượt, không thu hoạch thêm được gì. Chúng tôi ra khỏi phòng bảo vệ thở lấy hơi, Kim Vạn Đường vuốt mồ hôi trên đầu, đưa tôi một điếu thuốc bảo lão không lừa tôi, nơi này tà môn, khuyên tôi nhanh chóng ra tay, kiếm được tiền chia nhau, vì tiền chú Ba nợ lão quá lâu nên tính là đầu tư không tính là mượn tiền.

Tôi xem băng từ không để ý đến lão, Kim Vạn Đường chắc chắn là muốn nuốt luôn đất, nhưng bây giờ so đo với lão cũng chẳng nghĩa lý gì, chúng tôi nắm được quá nhiều nhược điểm của nhau, đen ăn đen không cần nói lý, mảnh đất này lại không cần xử lý gấp, trọng điểm là, tại sao chú Ba muốn tôi tìm được Dương Đại Quảng này, tại sao muốn tôi phát hiện những băng từ này, bên trong thật sự là hí khúc sao?

Tôi để Bàn Tử và Kim Vạn Đường lo liệu, tự mình lên xe ra phố lùng hàng, mua máy casette trước đây. Thứ này không dễ tìm, nhưng vẫn luôn có cửa hàng chuyên môn hiểu cái này, lúc chạng vạng lấy được một cái từ một gã Tô Châu, tôi ở khách sạn cắm điện, liền bỏ một cuốn băng vào.

Đại khái có 30 giây trống, sau đó trong máy phát truyền ra một chuỗi âm thanh kỳ quái, giống như tiếng đánh trống và có ai đó ngâm nga, những âm thanh này gián đoạn, kèm theo lượng lớn tiếng ồn trắng(1).

Có một lúc tôi cho rằng máy phát bị hỏng, hoặc băng từ bị khử từ, vỗ mấy cái, băng từ vẫn đang chuyển động. Thay mấy cái, đều là âm thanh như vậy. Trong lòng có chút chán nản, nhưng lại luôn cảm thấy không ổn. Tỉ mỉ nghe mười mấy cuốn băng, tôi đột nhiên nhận ra tôi nghe được cái gì.

Thế mà là tiếng sấm.

Trong những băng từ này, đều ghi lại tiếng sấm nổ.

--------

Chú thích:

(1) Tiếng ồn trắng là một dạng tiếng ồn được tạo ra bằng cách kết hợp nhiều loại âm thanh với tần số khác biệt lại với nhau. Ví dụ như tiếng sấm sét đang mưa, tiếng máy bay, tiếng sóng biển, tiếng đồng hồ quả lắc, tiếng chuông gió, tiếng dế mèn trong đêm, tiếng quạt máy, tiếng mưa rào, tiếng đường ray xe lửa,...Cũng có thể hiểu rằng tiếng ồn trắng là một loại âm thanh với tần số thấp, phát đều nhau liên tục. (Tiếng này còn có tác dụng thư giãn nên ai mất ngủ tìm nghe cũng được :))

Trùng Khởi- Cực Hải Thính Lôi ( Bản chỉnh sửa của Ba Hố)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ