Có rất nhiều người nhận ra việc Tề Tương không hòa nhập. Cậu thích đeo tai nghe, rốt cuộc là nghe cái gì mà chẳng ai hiểu nổi cả. Bởi vì việc này, có đôi lúc cậu chẳng hề nghe thấy người khác gọi mình, phản ứng luôn là bộ dạng chậm một nhịp.Dường như cậu luôn chìm đắm trong thế giới nhỏ của mình. Không quan tâm, không đoái hoài tới thế giới bên ngoài, rất ít khi chủ động bắt chuyện với các bạn khác. Vẻ mặt cũng luôn rất lạnh nhạt, giống như chẳng để ai vào trong mắt vậy.
Dần dà, cũng có không ít tin đồn về Tề Tương. Chẳng hạn như gia cảnh cậu giàu có mức nào, mối quan hệ với lãnh đạo nhà trường khăng khít ra sao. Trong trường không phải là không có người có gia thế như vậy, mà ngay trong lớp cũng có. Chỉ là thái độ của Tề Tương không được thân thiện, tự nhiên sẽ bị mang ra nói thôi.
Cậu không nghịch ngợm, không thể chơi cùng với những học sinh ham chơi. Không thích học tập, cũng chẳng ở cạnh học sinh chăm chỉ và nghiêm túc được lúc nào. Nhất là sau khi kỳ thi giữa kỳ kết thúc, bảng điểm được phát xuống. Thành tích của Tề Tương càng khiến cậu tách biệt hơn với hai nhóm người trên.
Nhuế Thầm cầm bảng điểm được chuyền nhau đọc trong tay, nhìn thấy thứ hạng của Tào Giang Tuyết rớt xuống mấy số. Kết quả thi môn Vật lý bất ngờ chỉ được có tám mươi mấy điểm, hắn không khỏi chớp mắt.
"Nhìn gì mà lâu thế hả?" Hoàng Trùng Dương hững hờ lấy bảng điểm đi. Vừa hay ngón tay nhón trúng đầu tờ giấy, che lên tên của Nhuế Thầm, "Một, hai, ba. Một cộng ba môn điểm tuyệt đối mà! Khó đếm thế cơ à?"
Mỗi khi công bố kết quả, chắc mẩm là lúc Nhuế Thầm gặp phải sự trêu chọc thế này. Nhuế Thầm giả cười, nói: "Thế thì mày cũng đừng xem nữa, tao đếm giúp mày, hai môn."
Hoàng Trùng Dương lườm hắn một cái, vẫn cầm lên xem, rồi ngạc nhiên chớp mắt, nói: "Ngữ văn và Tiếng Anh của Tề Tương được ra phết!"
Trước đó Nhuế Thầm không để ý, được cậu chàng nhắc nhở thì nhìn một cái. Hắn nhận thấy đúng là như vậy thật: "Môn Văn giỏi ghê."
"Thì đó, nhiều hơn mày những 3 điểm lận!" Sau khi thấy ánh mắt bình thản của Nhuế Thầm, Hoàng Trùng Dương cười nhạt, lại nói: "Hình như điểm Văn của cậu ta cao nhất lớp đấy."
Nhưng mà ngoại trừ Ngữ văn và Tiếng Anh ra, điểm các môn học khác của Tề Tương đều ở mức trung bình, môn Hoá học thậm chí còn không qua môn. Nhuế Thầm nhìn cái tên này ở cuối bảng điểm, chợt nghe Hoàng Trùng Dương nói: "Ít nhiều gì thì chuyện yêu đương cũng ảnh hưởng tới kết quả học tập nhỉ?"
Bởi thế Nhuế Thầm sửng sốt: "Hả?"
Hoàng Trùng Dương nói xong cũng sững ra, cười đưa bảng điểm cho bạn ngồi sau. "Tào Giang Tuyết nhà mày đó."
"Bạn ấy thật sự không phải nhà tao đâu mà." Nhuế Thầm nói với vẻ mặt khổ sở.
Vài mỗi kỳ thi, nếu như thành tích giảm sút quá nhiều, giáo viên chủ nhiệm sẽ gửi bảng điểm cho gia đình của học sinh đó. Nhuế Thầm vốn không hề rõ thành tích trước đây của Tào Giang Tuyết lắm. Chỉ nhớ mang máng lần trước xem bảng xếp hạng thành tích, tên cô rất gần với hắn. Nhưng mà lần này lại phải nhìn về những cái tên phía sau nhiều hơn.
BẠN ĐANG ĐỌC
Đồng hao - Miêu Đại Phu
General Fiction"Vào học kỳ hai lớp 10, lớp mà Nhuế Thầm đang học có một học sinh chuyển trường đến tên là Tề Tương." - Miêu Đại Phu