Buổi giao lưu được quyết định tổ chức sau kỳ thi liên trường lần hai. Đây chính là thời điểm các học sinh bận đầu tắp mặt tối, người đi xem có thể là muốn đi để học hỏi kinh nghiệm, hoặc đơn giản là để thư giãn đầu óc. Còn về các học sinh khối 10, 11, lý do lớn nhất khiến họ đi xem đó là để xin chút vía của các học sinh sinh viên xuất sắc.
Nhuế Thầm tự học trong lớp, thỉnh thoảng nghe thấy có người gọi mình đi xem cùng, hắn đều thản nhiên chỉ chỉ đuôi bút về phía Trang Á Ninh: "Có gì hay đâu mà xem chứ? Ở đó chẳng phải còn một người nữa à?"
Một lúc sau, ngay cả Hoàng Trùng Dương cũng sang bắt hắn đi cùng. Nhuế Thầm ngẩng đầu nhìn cậu chàng hai giây, đang định chỉ vào Trang Á Ninh, hắn quay đầu lại mới nhận ra Trang Á Ninh đã biến mất khỏi lớp học từ lúc nào: "Á Ninh đâu rồi?"
"Chị cậu ta về rồi, đi thăm người thân chứ sao." Hoàng Trùng Dương bắt chéo chân ngồi ở ghế trống bàn đầu.
Trang Á Ninh có một anh một chị, cộng cả cậu bạn thì gia đình có ba người học xuất sắc. Anh trai đã đi du học nước ngoài, còn chị gái thì đứng top 4 toàn tỉnh khối xã hội trong kỳ thi Đại học năm ấy, bây giờ đang học đại học chưa tốt nghiệp.
Hôm nay không phải là ngày nghỉ, Trang Á Ninh không thể nào đến mức bỏ tiết về nhà. Thấy Nhuế Thầm có vẻ mặt khó hiểu, Hoàng Trùng Dương giải thích: "Chị của Trang Á Ninh đến buổi giao lưu chơi rồi!"
"À..." Nhuế Thầm nghĩ lại thì thấy sai sai, "Chị ấy có phải học trường mình đâu."
Hoàng Trùng Dương làm tư thế định kéo hắn theo: "Thì tại hoa đào năm nay nở sớm nên chị ấy dẫn CLB Văn nghệ trường chị ấy đến đây giao lưu. Nghe Á Ninh bảo đó là CLB Văn nghệ của năm trường Đại học gì gì đó liên kết với nhau. Đi đi đi, lúc nào viết chẳng được? Đi chào hỏi chị ấy thôi! Đàn chị tương lai của mày đấy!"
Nhuế Thầm cứ thế bị kéo đi một cách thô bạo như vậy. Khi đi qua cạnh Tề Tương, Nhuế Thầm ngạc nhiên thấy cậu đang nhắn tin thì lập tức vỗ vỗ lên bàn cậu, nghiêm khắc nói: "Tự học cho tử tế vào."
Tề Tương đang cau mày nhìn màn hình điện thoại, nghe vậy thì sửng sốt, cậu hoảng hốt ngẩng đầu lên, chẳng hiểu sao mặt mày lại hơi nhợt nhạt. Cậu cười cười bối rối, hỏi: "Cậu đi đâu thế?"
"Đi xem đàn chị tương lai. À? Phải đàn chị của mày không?" Hoàng Trùng Dương nghĩ ngợi rồi dứt khoát nói: "Cùng nhau đi đi! Được gặp chị của Á Ninh bao giờ chưa? Đại mỹ nữ đấy!"
Tụi Triệu Thuyên đã đợi ở cửa lớp từ lâu, mất kiên nhẫn giục bọn họ. Tề Tương vẫn đang do dự thì Diệp Khiên chạy sang kéo cậu theo.
Có nhiều bài thi đến mức khiến các học sinh đã quá quen với nó, hoàn toàn không bận tâm đến bài thi vào mỗi buổi chiều thứ bảy. Tề Tương là một người không biết giấu tâm sự, Nhuế Thầm bị đẩy đẩy lên phía trước, ngoái đầu thấy cậu đi theo sau với vẻ mặt đầy suy tư thì tìm một lý do để đi sau cùng.
"Cậu sao thế?" Nhuế Thầm hỏi, "Nếu không muốn đi thì đừng đi, tôi với cậu quay lại tự học."
Tề Tương hoàn hồn, cười đáp: "Không có gì. Đi thì đi, cũng chỉ vài tiếng đồng hồ thôi mà, dù thêm hay mất cũng chẳng thay đổi được gì."
BẠN ĐANG ĐỌC
Đồng hao - Miêu Đại Phu
General Fiction"Vào học kỳ hai lớp 10, lớp mà Nhuế Thầm đang học có một học sinh chuyển trường đến tên là Tề Tương." - Miêu Đại Phu