Edit: Anabeth
Beta: Cy + Gió
-----------
Nửa đêm Nhậm Diệc chợt tỉnh giấc, anh phát hiện Cung Ứng Huyền đang chen chúc cạnh mình trong cùng một chiếc chăn, hai người bọn họ gần như ôm cổ nhau mà ngủ.
Hơi thở của Cung Ứng Huyền nhẹ nhàng ổn định, xem ra hắn đang ngủ rất say.
Có lẽ là vì đang nửa mê nửa tỉnh, cũng có thể do cơn choáng đầu chưa hết, Nhậm Diệc quên mất cảnh tượng vốn sẽ khiến anh rung động này. Anh chỉ muốn nhân dịp đang mơ hồ mà thỏa thích đắm chìm trong mùi hương dịu dàng, mỹ mãn ngọt ngào này.
Có lẽ đây chỉ là một giấc mơ, nếu đã là mơ, sao phải lo lắng nhiều. Nhậm Diệc mạnh dạn giang tay ra ôm lấy Cung Ứng Huyền, điều chỉnh vị trí nằm sao cho càng thêm thoải mái và gần gũi hơn, thỏa thích hưởng thụ nhiệt độ cơ thể Cung Ứng Huyền.
Nếu đây là một giấc mơ, xin đừng khiến anh tỉnh lại quá sớm.
Khi Nhậm Diệc tỉnh lại lần nữa, mặt trời đã lên cao. Hình như anh chưa từng có giấc ngủ nào sâu như vậy, ngủ đến cái mức người ngợm còn hơi oải, nhưng anh nhanh chóng nhớ ra, mệt mỏi là bởi anh không vươn người cả một đêm, nguyên nhân là...
Nhưng vị trí bên cạnh đang trống rỗng.
Nhậm Diệc chạm vào chỗ Cung Ứng Huyền vừa nằm, cảm nhận được nơi ấy vẫn còn sót lại một chút ấm áp. Hắn chỉ vừa mới rời đi. Anh cảm thấy một chút luyến tiếc, còn tưởng mình có thể ngắm ánh nhìn chăm chú, mơ hồ vào buổi sáng chứ. Thứ khiến anh ấn tượng nhất chính là cảm giác thân mật khi tỉnh lại trên giường vào cùng một thời điểm, chỉ vậy cũng có thể khiến anh ghi nhớ một thời gian dài.
Nhưng người kia đã đi đâu mất rồi, có lẽ là vì ngại ngùng nên chạy trước rồi chăng?
Nhậm Diệc do dự tiếp tục giả bộ ngủ, khi nào Cung Ứng Huyền trở lại, anh sẽ về giường mình. Nhưng nhiệt độ và mùi vị thuộc về Cung Ứng Huyền trên chiếc giường này thật khiến anh trở nên tham lam, có hơi không nỡ bỏ.
Anh nằm sấp trên giường, dùng gò má cọ cọ lên gối của Cung Ứng Huyền. Chiếc gối này thật sự rất thoải mái. Bảo sao Cung Ứng Huyền không có nó là không chịu nổi. Anh thậm chí còn hơi hâm mộ cái gối này. Nhưng mà, việc hai người có thể ngủ chung một giường đã chứng minh vị trí của anh trong lòng Cung Ứng Huyền cũng là độc nhất vô nhị nhỉ?
Nhậm Diệc đắc ý cười một tiếng.
Đột nhiên, cánh cửa phòng bệnh bị mở ra. Nhậm Diệc run bắn một cái, nhanh chóng nhắm mắt lại giả bộ ngủ.
"Đừng giả vờ nữa." Khóe miệng Cung Ứng Huyền hơi giãn ra, thẳng thừng bóc trần anh, "Đã thấy anh tỉnh rồi."
Nhậm Diệc đành phải mở mắt, còn cố tình ngáp một cái rõ to: "Mới tỉnh thôi, cậu vừa đi đâu thế?"
"Gọi điện thoại." Khuôn mặt Cung Ứng Huyền lộ ra một chút đắc ý. "Cảnh sát bắt ba nghi phạm cùng một lúc, bây giờ đang thẩm vấn từng người một."
"Uầy, nhanh dữ vậy, sao tìm ra sớm thế?"
"Không có tội phạm nào không để lại dấu vết." Cung Ứng Huyền giải thích, "Để truy theo dấu vết lọc chất hóa học cần nguyên liệu và công cụ, để thu hẹp xuống một phạm vi chung chung. Các chất hóa học liên quan đến khí Clo có tính mùi vô cùng mãnh liệt và kích thích. Không thể thực hiện ở khu vực có mật độ dân cư đông và các khu nhà trọ chung, như vậy sẽ có thể loại bỏ một nhóm. Căn cư theo chi tiết chuẩn bị, thời gian gây án và phương pháp gây án mà phán đoán tuổi tác, tính cách, thói quen làm việc và nghỉ ngơi của hung thủ. Dựa theo mô phỏng của camera giám sát, có thể đoán được chiều cao, vóc dáng, đặc thù của hung thủ. Tập trung tất cả đầu mối vào một chỗ, cuối cùng sẽ không còn nhiều người đã rời đi phù hợp với điều kiện của hung thủ."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn] Hỏa Diễm Nhung Trang
Acción• Tên gốc: Hỏa Diễm Nhung Trang (Ngọn lửa quân phục) • Tác giả: Thủy Thiên Thừa • Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, niên hạ, lính cứu hỏa thụ x hình cảnh công, 1×1, HE, có ngược • Tình trạng bản gốc : Hoàn (196c + 3pn) • Tình trạng bản dịch: Hoàn • Ý ngh...