- Ngon thì đánh tao xem!
Căng đôi mắt đen láy lên xoáy vào đôi đồng tử xanh ngắt kia, Hee Mang luôn thành công trong việc khiến người khác cảm thấy gai người với ánh nhìn đó, đồng thời cũng tạo cảm giác thúc giục, không thể không nghe theo. Wolfgang đã hơi chùn tay nhưng nó liên tục nâng cao lông mày thách thức, miệng còn cố nhép thật rõ câu "da trắng vô dụng", cậu học viên liền chịu không được mà thoi vào má nó một cái.
Nghe có người lớn tiếng thì các Sĩ quan cũng vội chạy sang xem chuyện gì xảy ra để còn can ngăn. Tuy nhiên, mọi người chưa kịp đến đã nghe tiếng thùm thụp rồi, lại gần thêm chút thì âm thanh quần áo ma sát với nhau sột soạt còn rõ hơn. Là đánh lộn! Họ vây quanh hai đứa nhỏ, cố kéo người tóc vàng ra khỏi đứa tóc đen kia càng nhanh càng tốt.
Taehyung theo sau những quân nhân, rướn lên nhìn thì thấy mái đầu thân thuộc đang chật vật bên dưới cậu học viên gốc Mỹ, Hee Mang hoàn toàn không phản kháng khiến nó trở thành nạn nhân và Đại tá đã vùng lên gấp rút lôi Wolfgang ra khỏi người nó. Cậu nhóc chính là muốn như thế!
- Bỏ Thượng sĩ ra!
- NÓ LÀ NGƯỜI GÂY SỰ TRƯỚC, ĐẠI TÁ! EM KHÔNG LÀM GÌ CẢ, CHÍNH NÓ ĐÃ~
- TÔI BẢO BỎ RA!
Đại tá gầm lên như thế, nộ khí của Taehyung đã dọa Wolfgang lẫn các Sĩ quan, ngay cả Hee Mang cũng bị giật mình. Ngày thường chỉ nghe chất giọng ngực trầm ấm của anh nên mọi người cảm thấy bất ngờ khi Đại tá gằng giọng. Cậu học viên vừa lơi tay thì anh đã xộc vào, một tay đẩy Wolfgang ra, một tay vòng qua vai Hee Mang kéo nó vào lòng mình. Không để ý đến bao ánh mắt kì quái, Taehyung chỉ nhăn nhó hỏi lớn.
- Sao lại đánh người ta?
- Em không đánh bừa! Thằng da vàng này cố ý gây sự với em trước. Đã tông người ta còn không xin lỗi, lại còn mở miệng ra "da trắng" này, "da trắng" nọ.
Thượng sĩ mặt mũi sưng múp cũng chỉ im lặng, thật sự khác xa với cái tính sửng cồ hằng ngày của nó. Ai nấy đều thấy lạ, chỉ riêng Taehyung là xót nó. Nhìn vào cậu học viên kia tay run nhưng vẫn khư khư thu thành nắm đấm khiến Đại tá phát cáu mà mắng.
- Còn cậu? "Da vàng" này kia không phải khó nghe hơn sao? Xúc phạm đến bao nhiêu Sĩ quan gốc Á khác, cậu nhẹ tội lắm à!
Wolfgang oan ức chỉ vào Hee Mang đang ngồi gọn trong lòng Taehyung, phân trần nhưng anh chỉ lắc đầu, tiếp lời cậu.
- Tôi không muốn thấy sự phân biệt chủng tộc ở đây! Nói cho mọi người biết, tôi cũng là người gốc Á ... Hãy cư xử cho chuẩn mực vào!
- Nhưng Hee Mang~
- Cậu Norwood! Cậu khăng khăng khẳng định Thượng sĩ Jung xúc phạm cậu nhưng Thượng sĩ có đánh cậu không?
- Thưa không!
- Chắc cậu đã hiểu ra vấn đề rồi nhỉ? Sự khoan dung của một người luôn có giới hạn, mong cậu biết vị trí của mình. Mọi chuyện kết thúc ở đây. TẤT CẢ QUAY VỀ LÀM VIỆC!!
Đây chính là phong thái Đại tá Kim Taehyung trong thời loạn lạc Thế chiến thứ 2. Danh "gấu đen Bắc Mỹ" được thay bằng "gấu xám Alaska" thì hẳn là vị Đại tá này phải kiệt xuất lắm trong cả việc thuyết phục lẫn dẫn dắt người khác và mọi người cũng đã vừa được chứng kiến rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
(HOÀN) Tôi yêu anh đấy! Thế có vi phạm quân quy không? [VHope]
Fanfiction[HE] Muốn bắt một chú sóc? Khó đấy!