- Có muộn quá không?
Taehyung dừng lại chờ phản ứng của nó. Muốn xem cậu nhóc này vì loại khoái cảm kia mới hô hoán xin tha bổng hay đã thật sự biết lỗi. Anh trì hoãn tất cả hành động làm ảnh hưởng đến biểu cảm của người thương lúc này, còn ân cần ghé sát vào nghe cho rõ những gì Hee Mang định nói nhưng đợi lâu rốt cuộc lại không nói. Chờ cả vài phút đồng hồ vẫn chỉ là gương mặt xinh đẹp hơi ửng hồng cùng ánh mắt né tránh, đánh sang hướng khác.
- Em không yêu anh h~
- LÀM GÌ CÓ!! ... Em yêu anh lắm.
- Vậy sao hỏi lại không trả lời?
Cậu sĩ diện nên chấp niệm, quyết không để những câu từ dâm dục, ám mụi kia thoát ra khỏi miệng mình. Dù thoải mái đến đâu cũng chỉ là vài tiếng rít khẽ đan xen những âm thanh mị hoặc từ cuống họng. Chẳng có chữ nào là to rõ như anh muốn.
Biết người yêu còn ngại song ngoài mặt vẫn hùng hổ trêu ghẹo mình. Anh quyết định giảm hẳn tốc độ, đưa đẩy thật chậm để nó cảm nhận thật rõ từng đường gân thớ thịt trên dương vật khủng bố. Giữ hông nó, anh đê mê nhìn vào "thanh kẹo" lớn khuất dần trong cơ thể nhỏ nhắn, quy đầu như đụng phải điểm gồ nhạy cảm, người nó nảy lên.
Đỉnh đầu chen sâu hơn, khẽ chạm vào nơi tư mật nhất rồi lại được kéo ra, hệt như một nhà thám hiểm phấn khích đi khám phá mọi hang cùng ngõ hẻm trong cậu nhóc.
- Em thấy thế nào? Còn dám làm thinh ... anh sẽ phạt em!
Hee Mang cũng sợ lắm vì anh nổi tiếng là dám nói dám làm, nó cũng không muốn thử sự kiên nhẫn của anh nữa. Mấy cú thúc mạnh mẽ đến mức xám hồn vừa rồi là quá đủ. Dại dột một lần thôi! Ngượng ngùng, nó nhìn anh, lí nhí.
- Thoải ... thoải mái lắm!
- Vậy à. Muốn anh nhanh hơn không?
Lại nghe mấy câu yêu cầu từ anh, nó bối rối ngó lung tung xung quanh. Trong khi tìm cách trả lời thế nào để không mất mặt, nhóc Thượng sĩ chỉ biết nằm đó, ngóc cao đầu suy nghĩ. Còn Taehyung thấy nó lại lơ đễnh thì bắt tay vào mở đầu cho công cuộc trừng phạt người này.
Lật úp nó trên giường, Đại tá không nói không rằng bấu mạnh má mông tròn lẳng, đột ngột tăng tốc, dồn lực thúc vào thân thể non mềm kia. Lần nữa ép nó thét lớn trong khoái lạc! Tay chân cậu bây giờ quờ quạng còn không xong nói gì là chống cự.
- ÁAAA!! TAEHYUNGIE! A ANH ƠI! EM~ PHÁT ĐIÊN MẤT, EM CHẾT MẤT. ĐỪNG, ĐỪNG MÀ! LÀM ƠN, EM VAN ANH ...
Trong cơn thống khổ vì sung sướng, cậu đưa tay ra sau quơ quào kịch liệt thì vịn được tay anh đang chụp vào hông mình. Nước mắt nó ứa ra, dồn chút sức tàn bấu vào bàn tay thô to, mong Taehyung thương tình mà dừng lại.
Anh vẫn nghe, đầu óc vẫn tỉnh táo dù dục vọng bủa vây. Đại tá cốt lõi chỉ muốn trừng phạt đứa lì lợm này. Hoàn toàn không có ý định hành hạ nó như đã làm. Cơ thể nặng vỏn vẹn 58 kí lô kia không thể kình lại sức mạnh từ anh quân nhân cao lớn. Đã thế Taehyung còn biết được điểm ngọt chết người của nó, nhắm thẳng vào mà đay nghiến. Quy đầu nhắm chính xác vị trí đó, không có 10 lần cũng được 8 lần, nhịp nào cũng là trực diện xông vào cắn xé điểm nhạy cảm. Hee Mang nhanh chóng kiệt sức, gục sấp trên giường. Dương vật thon nhỏ không cần đụng đến cũng tự động bắn, sau tiếp tục cương lên lần nữa khi cảm nhận Taehyung đưa đẩy "thanh kẹo" ra vào kịch liệt trong cơ thể mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
(HOÀN) Tôi yêu anh đấy! Thế có vi phạm quân quy không? [VHope]
Fanfiction[HE] Muốn bắt một chú sóc? Khó đấy!