- Mày đi hay nó đi? Từ từ chọn nhé!
Taehyung không hề cố ý khinh thường gã cấp trên, nhưng Duras cứ liên tục khiến anh cảm thấy nực cười trước bao nhiêu việc làm của gã. Trả lại tờ giấy, anh cười khổ.
- Tôi chưa từng thấy Phó Đô đốc Clark chuyển quyền bảo trợ Hee Mang cho ông. Rất tiếc, có lẽ ông vừa bỏ phí lời đề xuất với Bộ rồi, Chuẩn Đô đốc ạ.
Thật quái dị! Gã lại cười kìa. Có gì đáng buồn cười đến thế? Taehyung hơi căng thẳng mỗi lúc gã này cười gằn như thế, điều này cho anh biết Duras Nelson đã nắm thóp được gì đó từ anh hay cậu nhóc. Vậy nên mới có nụ cười tự mãn đến điên dại như này.
Gã cười đến chảy nước mắt, ngồi trên ghế còn ngã qua lại nom đắc ý lắm. Sau gần mấy phút mới thôi ngoác miệng lên, gã đột nhiên lôi ra một xấp giấy khác ném vào anh.
- Lão già Nair Clark đó, còn đương thời hay sao mà tao phải sợ? Sắp bị vào tù đến nơi rồi thì tao ngại gì lão.
- Ông nói vậy là ý gì?
- Ồ! Tao quên giòi bọ thì không có não. Đây, chút ít "quà" xem như để nâng cao chút nhận thức nhé! Đừng ngại, đọc đi. Tao chờ cả ngày vẫn được.
Lại giấy tờ gì đó tiếp tục đưa cho anh. Taehyung bất mãn, thấy rất phiền vì mấy loại người thích câu nệ tiểu tiết thế này. Nhưng cấp trên vẫn là cấp trên, thôi thì đọc một chút để biết ông ta lại diễn hài đóng tuồng gì nữa. Tuy nhiên, mọi việc không đơn giản như anh nghĩ. Từng câu từng chữ Đại tá đọc được như thứ độc dược chết người ngấm vào cơ thể. Tay anh run lên như sắp vò nát tờ giấy kia, đôi mắt hung tợn trừng lớn xoáy sâu vào người đối diện như muốn lột sạch da kẻ đó.
Dù đối mặt với con gấu dữ nhưng Duras ra chiều thích thú. Ung dung gác chân, nhấp chút trà rồi cảnh báo.
- Nếu tao có bất kì vết xước nào ... thì Jung Hee Mang của mày sẽ lập tức bị đưa ra tòa án quân sự với tội "cố ý bỏ qua các kỳ kiểm tra định kỳ làm sai lệch kết quả giám định sức khỏe". Mà khoan đã, nếu một mình nó chịu phạt có lẽ không vui đâu nhỉ! Xem nào ... Phó Đô đốc Nair Clark, Đại tướng Billy Brown, Chuẩn Đô đốc Jacob L.Stone cùng toàn bộ 200 Sĩ quan, Hạ Sĩ quan ở khu B căn cứ Hải quân Mayport đều sẽ hầu tòa chung với thằng nhóc kia về tội "lôi kéo người khác phạm tội, khai báo gian dối tình trạng sức khỏe của quân nhân, gây ảnh hưởng đến tiến độ luyện tập cũng như~ "
- Đủ rồi. Đừng vu khống mọi người nữa. Ông đem mấy trò cũ rích đó ra uy hiếp tôi?
Chột dạ, anh không muốn nghe thêm nên mau lẹ ngắt lời ông ta. Trong bụng thầm cầu nguyện những chuyện vừa rồi ông ta nói chỉ là suy đoán, không có chứng cứ. Duras mang ra một bìa hồ sơ bệnh án khá quen mắt có tên Jung Hee Mang. Gã từ tốn lật ngược lại, giở đến mấy trang cuối dõng dạt đọc to vài dòng ký xác nhận về chứng suy tim của cậu nhóc.
- "Ngày 7 tháng 2 năm 1944, suy tim do tăng huyết áp~"
- Đấy chỉ là bệnh cũ. Chứng suy tim của Thượng sĩ Jung đã lâu không~
- Ấy ấy! Đã đọc hết đâu. Gấp gáp như thế thì chuyện này rõ là thật nhỉ! ... Đến "21 tháng 10 năm 1949", à là hôm mày đuổi Wolf đi đây mà. "Chứng suy tim tái phát không rõ nguyên nhân."
BẠN ĐANG ĐỌC
(HOÀN) Tôi yêu anh đấy! Thế có vi phạm quân quy không? [VHope]
Fanfiction[HE] Muốn bắt một chú sóc? Khó đấy!