- TÊN KHỐN NÀO ĐÃ THĂNG CHỨC CHO THẰNG RELL VÔ DỤNG?!!
Lại chất giọng ngỗng đực đó phá vỡ bầu không khí trong lành buổi sáng. Chuẩn Đô đốc chẳng ngại mọi người đang ăn mà xuống bước vào, dộng ầm ầm lên cửa. Taehyung ngồi bên này liền đứng dậy, nói các quân nhân cứ tiếp tục dùng bữa, đừng quan tâm.
- Còn ai ngoài tôi hả, Chuẩn Đô đốc! Ông không thể để mọi người nghỉ ngơi được một ngày hả? À, chúng tôi lại chuẩn bị cho một buổi bay trinh sát, chẳng biết ông có hứng thú không?
Duras cáu kỉnh liếc Taehyung rồi quét tầm nhìn qua từng bàn, hòng tìm người mà gã vừa đề cập. Rell Harris đang xếp hàng lấy cơm bị giật mình, khay kim loại trong tay lanh canh muỗng nĩa vì run rẩy. Sợ những người khác bị liên lụy, cậu kệ luôn bữa sáng và công sức đứng chờ từ nãy đến giờ. Bất chấp đã tới lượt của mình mà rời hàng.
Bỏ lại khay lên quầy, Rell lẻn ra sau lưng những người khác. Một trong mấy thằng cóc ké theo đuôi Duras phát hiện cậu muốn trốn đi, liền lớn tiếng gọi lại.
- Ê! MÀY. RELL HARRIS! Đúng rồi. Mày đó! Đến đây, đến đây. Thưa Phó Chỉ huy, thằng Hạ sĩ quèn đây rồi.
Bọn nó nhao nhao túm áo cậu kỹ sư lôi đi, thay nhau thị uy không chút quan tâm đây là chốn nào.
- Xời, bị điếc một tai 60 phần trăm thôi, cứ tưởng mày đi tong con mẹ nó cả 2 lỗ nhĩ rồi chứ! Thằng đần này giả điếc tốt phết.
Cả bọn kéo theo Rell lách qua mấy bàn ăn thì Balmer từ phía sau bước lên vòng tay qua cổ Rell, giật lại cậu bạn từ tay lũ đầu trâu mặt ngựa. Cư nhiên thốt lên và đẩy cậu về chỗ trước sự ngỡ ngàng của bọn nó.
- Rell! Tìm mày nãy giờ. Kêu tao lấy cơm dùm rồi đi đâu thế? Định bỏ bữa xong chút nữa tập thì giả lười biếng hả?
Cậu kỹ sư cơ khí được nhấn vào bàn ngồi với các Sĩ quan Cấp cao, khiến mấy đứa tép riu chả dám bước qua gây chuyện. Cả bọn lóng ngóng gần sát bên, không dám làm gì ngoài đùn đẩy nhau việc đứa nào sẽ qua túm cậu kỹ sư kia. Duras hiển nhiên thấy phiền, gã hất đầu cho tên quân nhân cấp Úy bên cạnh đến lôi Rell đi.
Lúc này bọn Binh nhì, Binh nhất mới lại xồ ra, la lối um sùm khiến bàn của Balmer cũng gai mắt kình lại. Cãi nhau õm tỏi suốt 10 phút chẳng ngã ngũ, Đại tá Kim bây giờ mới đứng lên giải quyết.
- Có ăn mỗi dĩa cơm thôi cũng không yên! Chuẩn Đô đốc, hình như đây đâu phải văn phòng của ông? Tùy tiện bắt bớ người khác ... ông có nể mặt mũi cấp trên ở đây không vậy?
Duras gại giọng. Ngồi đó chỉ vào cậu phi công phụ của anh, bảo rằng có chút chuyện cần làm rõ. Nghe vậy, Taehyung cười ngặt nghèo, cách cười hệt như gã từng làm với anh. Một lúc sau mới chống 2 tay trên bàn, hỏi lại.
- À, cậu ta là phi công phụ với tôi. Nếu ông muốn bắt đi? Được. Hoan nghênh Chuẩn Đô đốc ngồi vào ghế sau của "gấu đen" ... PHI ĐỘI TRINH SÁT 107 ĐỨNG DẬY ĐI! KHÔNG CẦN ĂN NỮA. Chúng ta phải tiếp đón Phó Chỉ huy Nelson bằng một màn ra trò đấy! Đội kỹ thuật a12 chuẩn bị máy bay cho tôi. Kiểm tra mọi thứ cho kĩ vào, tôi mà nhào đầu xuống biển thì nửa đời còn lại của các người sẽ giống cậu chàng Rell Harris này!
BẠN ĐANG ĐỌC
(HOÀN) Tôi yêu anh đấy! Thế có vi phạm quân quy không? [VHope]
Fanfic[HE] Muốn bắt một chú sóc? Khó đấy!