LI

305 48 20
                                    

- Anh ơi, mọi người bị khùng hết rồi.

Taehyung gõ đầu nó, mắng yêu.

- Gì thế? Sao sáng sớm đã nói người ta khùng điên rồi?

Hee Mang vừa định kể điểm kì lạ của mọi người thì Thiếu tá Andrew đã có mặt kịp thời. Ngồi vào bàn, ông châm biếm.

- Đây đây, thông tin tuyệt mật nào mà qua khỏi lỗ tai tôi! Đại tá, ngài còn nhớ thư mời đến Lemoore không? ... Ngài không đi được nên Bộ lại gửi thư cho "quỷ biển" nhưng với tư cách là cấp trên, đại diện nhận dùm huy hiệu cho Đại tá. Chắc là hấp tấp quá quên xem nốt mặt sau của thư nên tưởng là khen gã. Lạy Chúa, quê kệch luôn! Bị nhắc trả lại huy hiệu, còn đứa con cưng thì tự động tố cha nó nói xấu ngài với Đại tướng Brown. Ta đa!! Trừ bổng lộc một năm. Quả báo là có thật!

Hee Mang nghe xong thì hứng thú ra mặt. Có lẽ nó là vui nhất vì trước giờ luôn muốn gã Chuẩn Đô đốc đó phải trả giá cho mấy lời hàm hồ về anh. Bò lê bò càng kế bên Taehyung, tay nó vỗ bem bép, miệng ngoác lên tít mắt mà cười. Ngộ nghĩnh là Kim Taehyung ở đây không có nhiều phản ứng lắm. Hỏi ra thì bảo tiếc cho Duras ...

Thiếu tá xua tay bảo anh tốt bụng, cứ nể tình ngày trước cùng vào sinh ra tử nên không dám tố giác gã. Nay trời phạt thì có gì phải tiếc nhưng Đại tá vẫn giữ quan điểm của mình.

- Chuẩn Đô đốc là thành viên của gia tộc bất trị Nelson. Nhà đấy thì tai tiếng cả vùng đều biết nên Duras bị ảnh hưởng cũng chẳng có gì lạ. Tôi tiếc cho gã vì bị gia đình tiêm nhiễm cho cái ý nghĩ xấu xa về lợi ích cá nhân. Duras không ác ý đâu, chỉ là hiểu sai nên hành xử vậy thôi!

- Xì, anh biết gã không xấu thì cứ bênh đi. Còn em ... chưa tìm thấy điểm tốt của con "quỷ biển" này thì cười thôi.

Taehyung không ngại có Andrew ở đó, thuận tay đét mông Hee Mang khiến Thiếu tá xém chút phun cơm, mặt nóng phừng.

- Em không được hỗn. Dù gì thì Chuẩn Đô đốc cũng lớn hơn em rất nhiều.

- Lớn hơn em tận 50 tuổi nhưng hành xử nhỏ nhen thì cũng đáng khinh!

- Bây giờ cãi lời phải không?

Mất hứng, nó thổi phì, gật đầu liên tục.

- Thì em ăn nè. Có nói gì nữa đâu.

Buổi cơm trưa cứ thế kết thúc. Mọi người quay lại công việc của mình, xế chiều thì tập trung tại cảng Jacksonville đón Đại tướng Không quân Hoa Kỳ Billy Brown đến căn cứ.

Theo lời của Đại tướng, ông qua đây trước tiên là gửi cho Đại tá Kim chiếc huy hiệu danh giá, sau là thăm đứa học trò ưu tú này. Đồng thời báo cho nó một tin quan trọng.

- Đại tá chắc đã thấy trong thư mời, ta tiến cử con ở vị trí Đội trưởng đội tiêm kích biểu diễn vào ngày 11 tháng 11 nhỉ! Từ hôm đó đến nay cũng ba ngày rồi. Con suy nghĩ thế nào? ... Bộ Tư lệnh đào tạo và giáo dục Không quân thật tình muốn chiêu đãi con, lấy con ra làm gương cho lớp trẻ để chúng noi theo học tập.

- Con biết thầy luôn nghĩ tới đứa học trò này nhưng thứ lỗi, con không thể nhận lời.

- Ta biết con ngại với Nelson và cả đứa học viên Norwood kia. Chuyện của con với cậu Thượng sĩ họ Jung ... ta cũng biết nhưng đây là vì lợi ích của thế hệ tương lai. Nếu có thể truyền cảm hứng cho đám nhóc, ta nghĩ lực lượng Không quân của chúng ta sẽ ngày càng đào tạo được nhiều phi công giỏi. Rất mong con xem xét lại, vì chuyện này ... thật ra cũng liên quan đến danh dự của ta.

(HOÀN) Tôi yêu anh đấy! Thế có vi phạm quân quy không? [VHope]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ