- Đại tá đừng gắng sức.
Anh ngồi một hồi mới lại thử đứng dậy. Biết cơn đau nghiêm trọng đến từ đâu nên Taehyung đã cẩn thận hơn. Trông anh sinh hoạt khó khăn thế này, đa số mọi người đều tức giận khi Đại tá của họ không được chuyển về bệnh viện điều trị. Có người còn đến thẳng phòng của Phó Chỉ huy, tức Chuẩn Đô đốc Duras Nelson để hỏi cho ra lẽ nhưng cái họ nhận lại chỉ là mấy câu quát tháo vô lý từ gã cà chớn kia.
Người khác bị thương nặng liền được chuyển về bệnh viện hoặc trạm xá điều trị. Riêng Kim Taehyung anh có lẽ được nghỉ ngơi đã là một đặc ân. Dù không tiện đi lại nhưng Đại tá vẫn ôm theo cặp nạng sang thăm đám học trò. Tụi nó có tình có nghĩa, vừa nghe thầy muốn ghé qua liền chạy đi mượn chiếc xe lăn rồi đẩy Taehyung về phòng sinh hoạt. Vài đứa khác thì mau lẹ xuống bếp xin nấu món gì ngon ngon đãi thầy của tụi nó. Mấy đứa binh lính dù thuộc chủng quân khác nhưng đứa nào đứa nấy cũng kính nể Đại tá Kim lắm. Vậy là cả bọn kéo hết lên tầng thượng ăn uống, kể chuyện cho nhau nghe. Lát sau lại có thêm các vị Sĩ quan Cấp cao tới chung vui ...
- Logan đã sợ đến mức tự tắt ngúm ra-đi-ô của mình. Nghĩ làm vậy là cả đội không biết nó sợ! Nè, nói cho mày hay, tao biết hết đấy.
Balmer không hề giận khi nghe phía trinh sát cơ tố giác đứa bạn của mình. Cậu không trách thằng bạn vì quá sợ cuộc đụng độ vừa rồi mà né tránh chuyện chiến đấu. Balmer còn thông cảm nữa là đằng khác khi Logan nghèo khổ nhưng gia đình đông người, và tất cả chi phí đều dựa vào đồng lương của cậu ấy. Nếu Logan thực sự xảy ra chuyện, thì cả nhà lớn nhỏ cậu ấy sẽ sống ra sao?
Taehyung thật sự đã dạy học trò của mình rất tốt.
Không những thế, anh luôn quan tâm các học viên và đồng đội. Quyết không bỏ lại một ai. Khi mọi người tuyên dương nhau và bỏ qua Logan, thì cậu chàng đã tủi hổ, không lên tiếng cũng chẳng đính chính mà chỉ lẻn về buồng trước. Nhìn học trò của mình như thế, Taehyung không nỡ để cậu chịu tiếng oan nên đã gọi lại. Anh khoác vai cậu ta, khen.
- Đừng tuyên dương mỗi chúng tôi. Logan cũng có công đây!
- Đại tá. Ngài có nói quá không? Thằng chuột chũi này mà công cán chi! Kíp lái máy bay trinh sát chúng tôi nhiều lần muốn liên lạc với cậu ta mà mãi không được. Khi đó bọn tôi đã bỏ xa máy bay địch rồi, gọi cậu ấy quay lại giúp ngài và 2 phi công còn lại. Thế mà ra-đi-ô cứ im lìm.
Balmer không nhịn được, bước lên bảo vệ bạn.
- Lệnh của Đại tá là bảo vệ trinh sát cơ mà. Logan làm vậy là đúng! Cả bọn cùng quay lại hỗ trợ Đại tá, lỡ xui xẻo bên trinh sát bị mai phục rồi đắm luôn máy bay có phải là gay go không? ... Mày làm tốt lắm, Logan!
Cậu bạn ái ngại, lên tiếng nhận lỗi và cảm ơn Taehyung cùng Balmer đã tin tưởng, cảm thông cho hoàn cảnh lúc đó. Không khí đang vui bỗng có giọng nói như ngỗng đực vang lên. Trổng không và rất chướng tai.
- Vui vẻ lắm hay gì mà ăn uống. Hả! "Sư tử vắng nhà, thỏ đế tưởng mình là vua" à?
- Có lẽ ông quên nhưng mọi người gọi tôi là "gấu". Dường như ông hơi vội ... đánh giá người khác là "thỏ đế" trong khi bản thân lại thừa hưởng trọn vẹn duy nhất tập tính nhát gan từ nhà thỏ?
BẠN ĐANG ĐỌC
(HOÀN) Tôi yêu anh đấy! Thế có vi phạm quân quy không? [VHope]
Fanfiction[HE] Muốn bắt một chú sóc? Khó đấy!