- Đứng đó làm gì! Biếng nhác suốt gần 7 ngày trong bệnh viện nên quên giờ giấc rồi đúng không?
Hee Mang biết mình sắp lại bị khó dễ nhưng nó không còn lựa chọn nào khác ngoài giả điếc và chịu trận. Bước lên chào cấp trên và hô rõ chức vụ cùng họ tên rồi quay về chỗ. Đang tiến vào hàng ngũ, nó liền bị gã Chuẩn Đô đốc bắt bẻ.
- Tôi đã cho cậu về chỗ chưa? Hay có anh họ Thị trưởng với thằng Đại tá chống lưng riết rồi quen thói, chẳng coi cấp trên ra gì?
Cả nó và những người khác, ai cũng thấy rất phiền với gã chỉ huy này. Thay vì quan tâm đến cấp dưới và nỗ lực tạo mối liên kết giữa các quân nhân thì gã điên này cứ liên tục gây xích mích giữa mọi người. Khác xa với Taehyung, vị Đại tá vừa nhận nhiệm vụ hỗ trợ tiếp quản căn cứ từ Đại tướng và Phó Đô đốc vài tháng trước. Anh luôn chú ý cách thức sinh hoạt ở các khu, sau đó thay đổi quân quy sao cho phù hợp với từng khu. Những quy định vô lý cũng dần được bãi bỏ, giảm thời gian tập luyện quá nghiêm ngặt và thay vào đó, tổ chức nhiều buổi giao lưu giữa các đơn vị.
Taehyung trong mắt cấp dưới lẫn cấp trên luôn hoàn hảo, vì thế mà Chuẩn Đô đốc luôn đố kị anh. Một người Không quân chỉ bay lượn trên trời, kẻ kia Hải quân thì bơi lội dưới biển nhưng gã cứ mang tâm lý ganh ghét Đại tá chỉ vì chút lời khen của mọi người.
Nhớ những năm vùng vẫy cuối cùng của Đệ Tam Đế chế, nhờ vào sự phối hợp ăn ý của lực lượng Hải quân và Không quân ở trận hải chiến lịch sử tại Thái Bình Dương mới làm nên bàn thắng của Hoa Kỳ. Đây là một trong những trận chiến quan trọng nhất của Thế chiến thứ hai nói chung và của chiến tranh Thái Bình Dương nói riêng.
Khi đó, Taehyung và Duras không hề có hiềm khích. Còn cùng chiến đấu trên một Hàng không Mẫu hạm, cứ thế hỗ trợ nhau giành thắng lợi. Tuy nhiên, các phi công lại được đánh giá cao hơn và Đại tá là một trong số đó. Gã Duras vì chút lời khen mà trở mặt, từ đó ganh ghét tất cả những quân nhân châu Á có mặt trong các lực lượng binh chủng Hoa Kỳ. Cho rằng họ là bọn vô lại giỏi nịnh hót, vô ơn chỉ biết lợi dụng đạp lên người khác đi lên. Tên em họ Wolfgang được gã nâng đỡ trong quân ngũ cũng vì vậy mà dần dà càng có ác cảm với người châu Á. Với Nelson, cái gai là Đại tá Kim thì bây giờ với Norwood là Thượng sĩ Jung.
Taehyung "chí công vô tư" hoàn toàn không biết có tiểu nhân sau lưng. Phải đến lúc phát hiện ngày nghỉ của mình ít dần và thời gian nghỉ bị thu hẹp, anh mới biết không phải ai từng "vào sinh ra tử" cùng mình đều là bạn. Đại tướng Brown biết người ông tín nhiệm bị bạc đãi thì giận lắm, còn là ngay trong căn cứ của ông. Cần điều tra ngay để tránh làm mất đoàn kết trong đơn vị. Hiển nhiên là gã Nelson bị phát giác! Từ dạo đó, gã phận làm lớn nhưng bị mọi người phớt lờ thật sự mất mặt nhưng cũng quen dần. Thế là gã xem sự khó chịu hay sợ sệt của người khác như một niềm vui phải có mỗi ngày. "Thủy quái" hay "quỷ biển" là hai biệt danh đặc biệt dành cho gã mỗi lúc Duras lên cơn hạch sách mọi người.
- Sao? Bị bắt quả tang lười biếng thì tức lắm hả? Im lặng mãi cũng không thoát tội đâu.
- Thưa chỉ huy, nãy giờ thằng bé chỉ im lặng nghe ông chửi thôi mà.
BẠN ĐANG ĐỌC
(HOÀN) Tôi yêu anh đấy! Thế có vi phạm quân quy không? [VHope]
Fanfiction[HE] Muốn bắt một chú sóc? Khó đấy!