Chương 1128: Phá Hủy

43 0 0
                                    

Trong hồ, hơi nước dần dần bốc lên, hoa lựu mờ mờ ảo ảo.

Tiêu Đồng cùng Nhã Tuệ, còn có mấy người Lâm Bạch Bạch, lặng im đứng ở ngoài cửa suối nước nóng, nhìn cây trúc nằm bên cạnh hồ nước, có chiếc áo choàng tắm suối nước nóng của đàn ông màu xám, thậm chí áo sơ mi trắng cùng quần áo, cũng tùy ý để ở một bên, các cô đều hiểu rõ ý tứ trong đó, đều ăn ý cười, lặng yên đem cửa hộp, cẩn thận từng li từng tí kéo lại, nhanh chóng đi ra khỏi suối nước nóng, đem một cái cửa lớn cuối cùng đóng lại.

Ánh trăng khẽ cười bay lên, dừng giữa bầu trời đêm!!

Hơi nước trong suối nước nóng, tiếp tục nồng đậm bốc lên, Trang Hạo Nhiên thân thể vạm vỡ, ở trong sương mù thật thật giả giả, khuôn mặt kiên nghị mà mị lực của anh, hơi ẩm ướt, đôi mắt nóng bỏng thật sâu nhìn về cô gái phía trong nước, tươi mới như những nụ hoa anh đào sắp nở, không nhịn được nhớ tới lúc lần đầu tiên của cô, chính mình thưởng thức đến mức tiêu hồn đến vậy. Hiện tại cô chỉ khoác chiếc áo tắm mỏng, tóc thắt bím, lại gợi cảm xinh đẹp như vậy đứng ở trong nước, hơi để lộ bờ vai gợi cảm, con ngươi tình ý nồng đậm, ánh mắt nhấp nháy mê tình, chiếc mũi nhỏ nhắn, làm người ta muốn khẽ hôn, đôi môi của cô đầy đặn đỏ mọng hé mở, lộ ra hàm răng nho nhỏ..

Anh cũng không nói lời nào, chỉ là thâm tình như vậy mà lẳng lặng nhìn, hai tròng mắt bộc lộ một chút ý cười.

Đường Khả Hinh dừng ở trong nước, cảm giác người trước mặt, lặng yên không tiếng động, cô trong nháy mắt cho rằng mình mới vừa rồi cảm thấy bị ôm mạnh là ảo giác, kìm lòng không được kêu nhỏ: “Hạo Nhiên?”

Trang Hạo Nhiên im lặng không lên tiếng, ngâm ở trong nước, tiếp tục thật sâu nhìn về phía Đường Khả Hinh...

“Hạo Nhiên?” Đường Khả Hinh lại tình ý kéo dài kêu.

Trang Hạo Nhiên lúc này, nhìn về phía Đường Khả Hinh mới ôn nhu cười,nói: “Sao...”

Đường Khả Hinh mở đôi mắt sáng trong, nghe âm thanh này, cô trong nháy mắt kích động cười rộ lên, lại vẫn như cũ không thể tưởng tượng được ngửa đầu, kêu nhỏ: “Vì sao... lúc này anh lại đến? Anh không phải...”

Trang Hạo Nhiên nghe lời này, mới vươn hai tay, ở trong nước lại nhẹ ôm lấy eo nhỏ nhắn của cô, cúi xuống, chạm nhẹ trên trán của cô, lặng lẽ, âm thanh gợi cảm khàn khàn yếu ớt cười nói: “Anh vừa ở nơi đó uống rượu, mỗi lần uống một chén, liền lại nhớ em một chút! Mặc kệ nói cái gì, làm chuyện gì, trong đầu anh, thế giới của anh, đều chỉ có em! Anh thực sự không có cách nào tưởng tượng, anh cư nhiên có thể toàn tâm toàn ý như vậy! Em lấy bả đao, đem trái tim của anh mổ ra xem! Xem xem có phải có cái gì không ổn hay không, khả năng nó đã bị hư! Vì sao anh nói chuyện với người khác, trong thế giới anh lại đều là em?”

Đường Khả Hinh nghe lời này, kìm lòng không được nhẹ mân đôi môi ngọt, hai mắt lại rưng rưng...

Trang Hạo Nhiên nương theo ánh trăng kia cùng đèn lồng đỏ, thật sâu cúi đầu, nhìn về phía Đường Khả Hinh bộ dáng hờn dỗi ôn nhu như vậy, nhất là bộ dáng xấu hổ mà đỏ mặt kia, làm anh tình cảm mãnh liệt cuộn trào như sóng, anh đột nhiên có chút gấp nói: “Thôi rồi, anh sắp chết!”

Hào Môn Tranh Đấu 6: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám ĐốcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ