Chương 291-292

177 16 3
                                    

【 chương 291】Con sen Vương Thiên Ý

Tác Giả: Sướng Ái - Edit: KaoruRits.

Không gian mật thất.

Vốn không gian này là do Sở Sở chạm vào, nhưng vào thời điểm cuối cùng Sở Sở lại dùng roi cuốn lấy Vương Thiên Ý, cho nên hai người liền cùng nhau rơi vào không gian này.

Đáp trên mặt đất phủ kín gạch xanh, Sở Sở kêu rên ra tiếng. "A, đau chết mất, mông của ta!"

"Nha đầu chết tiệt kia, chỗ này là nơi quỷ quái gì?" Kim Diễm chui ra từ  Vương Thiên Ý túi dưỡng thú, nhảy lên trên đầu Vương Thiên Ý, xoa eo, nhìn về phía nha đầu đáng giận chết tiệt Sở Sở kia.

"Ta… ta nào biết chứ." Sở Sở lắc đầu bảo không biết.

"Sở Sở sư tỷ, ngươi không sao chứ?" Vương Thiên Ý bò dậy từ dưới đất, nhìn về phía Sở Sở.

"Không sao." Sở Sở cũng bò dậy, vỗ vỗ bụi bặm trên người mình.

"Nha đầu chết tiệt kia, đây là không gian kỳ ngộ của ngươi, lại không phải của Vương Thiên Ý, ngươi bắt hắn làm gì? Ngươi đúng là đồ khốn!" Kim Diễm tức giận trừng mắt nhìn đối phương, không thuận theo không buông tha mà nói.

"Ta… lúc ấy ta… ta sợ mà." Nói đến chị này, vẻ mặt Sở Sở đầy ủy khuất.

"Thôi Kim Diễm, chúng ta tới cũng tới rồi, ngươi cũng đừng oán giận Sở Sở sư tỷ nữa." Vương Thiên Ý nói chuyện thay Sở Sở.

Nghe vậy, Kim Diễm trợn trắng mắt. "Hừ, thằng nhóc chết tiệt, tâm địa ngươi sao mềm như vậy? Sao một chút cũng chẳng giống đại ca ngươi?!"

Này nếu là Liễu Thiên Kỳ bị người ta kéo vào trong không gian của người khác, lúc này đã sớm một chưởng chụp chết nha đầu chết tiệt kia rồi, còn có thể mang vẻ mặt ôn hoà nói chuyện đối phương? Có mới là lạ!

"Không giống thì làm sao? Không giống càng tốt, người kia cả ngày hung dữ, vừa thấy liền biết không phải người tốt gì." Nói đến Liễu Thiên Kỳ, Sở Sở liền cả bụng tức.

"Sở Sở sư tỷ, ngươi hiểu lầm rồi. Đại ca đối với ta rất tốt, rất yêu thương ta, hơn nữa đối với người khác cũng rất tốt. Huynh ấy không phải người xấu." Đối với đại ca của mình, Vương Thiên Ý chính là vô cùng sùng bái.

"Xí, không phải đâu, hắn cả ngày nhìn ta không vừa mắt, hở một tí là thổi râu trừng mắt đuổi ta đi. Chính là người xấu rõ đầu rõ đuôi." Sở Sở lắc đầu, lớn tiếng mà phản bác.

Nghe vậy, Vương Thiên Ý trầm mặt xuống. "Sở Sở sư tỷ, ngươi cùng chúng ta ở bên nhau cũng mười năm. Ta là coi ngươi là người một nhà, nếu ngươi còn nói đại ca ta như vậy, ta không được vui đâu." Làm đệ đệ, đương nhiên sẽ không cho phép người khác nói đại ca mình như vậy, dù là Vương Thiên Ý không biết giận thì lúc này cũng rất là bất mãn với lời nói của Sở Sở.

"Được được được, không nói thì không nói, ta cũng chẳng muốn nói. Chúng ta vẫn nên xem đây là nơi nào, như thế nào tìm được chìa khóa rời đi đi." Nói rồi, Sở Sở nhìn nhìn quanh bốn phía.

"Nơi này hình như không có cửa sổ, cũng không có cửa." Vương Thiên Ý nhìn khắp nơi, hắn phát hiện ra bọn họ rớt vào một mật thất không cửa sổ, không có cửa chính, chỉ có sáu mặt tường phủ gạch xanh.

(Đang Edit - Đam Mỹ) Xuyên Qua Chi Bá Ái Pháo HôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ