Khi tiếng sấm cuối chân trời rền vang lần thứ hai, một đạo ánh sáng xẹt qua thùng xe.
Chiếu từ cửa kính phía sau, hình như là đèn pha ô tô, sau đó vọng đến một tiếng cực vang! Chiếc xe bị một cỗ lực rất mạnh tông thẳng vào, Long Thất và Cố Minh Đống cùng nhau va vào lưng ghế. Cô dùng tay chống lấy thân thể, bụng dưới truyền đến một cơn đau. Mà đầu của Cố Minh Đống đập vào ghế trước, nhất thời chưa kịp hoàn hồn. Cửa kính xe bị nứt thành một đường.
Bên ngoài truyền đến tiếng đóng cửa xe.
Hoà chung với tiếng mưa, có người từ đuôi xe vòng đến cửa sổ phía sau. Một cái cùi chỏ! Cửa sổ "ping" một tiếng vỡ vụn! Mảnh kính vỡ theo nước mưa bắn vào trong hàng ghế sau. Tay của người nọ thò vào bên trong, mở khoá cửa.
Cửa vừa mở, Cố Minh Đống đã bị lôi xềnh xệch ra ngoài!
Hắn bị đè trên mặt đất, một quyền đánh lên mặt, rất tàn nhẫn cũng rất thẳng tay, cảm giác như sống mũi đều bị đánh gãy rồi. Lúc Long Thất nhìn qua, nhìn thấy Tư Bách Lâm không chút do dự nào mà cho Cố Minh Đống cú đấm thứ hai. Mưa rơi tầm tã, Tư Bách Lâm ướt hết nửa người, sau cú đấm thứ ba, hắn kéo cánh tay Cố Minh Đống nhấc cả người đứng dậy, "rầm" một tiếng va vào cửa xe: "Cận Dịch Khẳng có thể hết lần này đến lần khác nể mặt bố mày mà không động vào mày, nhưng tao thì không. Hộ khẩu và tổ tịch của ba người nhà mày ở trong tay tao không thiếu một phần. Mày còn dám làm trò bậy bạ thì ngay cả bố mẹ mày tao gặp một lần đánh một lần!"
Giọng nói âm trầm mà tàn nhẫn, sử dụng ám chiêu một cách quang minh chính đại.
Cố Minh Đống thở hổn hển, nói không thành tiếng.
Vừa thả lỏng tay, cả người hắn liền ngã ngồi trên mặt đất, ho khan kịch liệt. Tư Bách Lâm lập tức mở cửa xe, nhìn về phía Long Thất. Long Thất cũng đồng thời ngước mắt nhìn hắn, tay cô vẫn còn đang bị trói bởi thắt lưng, đè lên bụng dưới, trên trán đổ đầy mồ hôi lạnh. Mà máu ở bụng dưới đã sớm thấm qua lớp áo len, từ kẽ hở giữa các ngón tay chảy ra ngoài. Cây dao lam mỏng như cánh ve của Cố Minh Đống dính đầy máu tươi, rớt dưới gầm ghế, nằm cạnh chiếc điện thoại vẫn còn đang phát sáng.
"..." Tư Bách Lâm đứng hình, hỏi: "Là hắn đâm hay là do tôi tông phải vậy?"
"Cậu."
Thanh gạt nước nghiêng trái rồi lại nghiêng phải, từng hạt mưa ở trên kính chắn gió bị gạt xuống, trước mắt một mảnh mông lung. Tư Bách Lâm một tay xoay vô lăng, một tay đè lại vai Long Thất. Đầu xe quẹo ra đường cái, lại đúng lúc gặp ngay một chiếc xe thương vụ đi ngược hướng, đèn xe chiếu thẳng vào ghế lái của đối phương, khiến cho tên cẩu tử đang ngồi ở ghế phụ giật mình, ở giây thứ hai tức khắc giơ máy ảnh lên chuẩn xác chụp về phía này. Tư Bách Lâm hung hăng đạp ga, xe thương vụ biết sợ lùi lại. Long Thất giữ chặt miệng vết thương, mồ hôi lạnh trên trán túa ra ướt đẫm mái tóc, cô đau đến nỗi phải gác một chân lên đầu xe: "Lái nhanh lên!"
"Đang lái đây nè, lão Thất."
"Phí sức như vậy làm cái gì trực tiếp tông vào đi!"
BẠN ĐANG ĐỌC
NỮ GIÁO
RomanceTác giả: Hài Tử Bang Nhân vật chính: Long Thất - Cận Dịch Khẳng Số chương: 135 chương Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, sủng, thâm tình, showbiz, gương vỡ lại lành, thanh xuân vườn trường, ngược, HE * Siêu rcm đọc nhá mng, motip siêu lạ, càng đọc càng...