Ngón tay thon dài giữ chặt gáy của cô, Mộ Yến Thần lạnh lùng áp lên bờ môi đỏ tươi của cô, sau đó mơ hồ nói: "Em cầu xin anh muốn em, làm sao anh có thể không nghe lời em được..."
"Anh nói bậy!" Lan Khê run giọng phản bác, trong đôi mắt tràn đầy sương mù, tiếp nghênh đón một trận choáng váng do say rượu, cô đứng không vững, đầu óc bị đốt cháy thật khó chịu, xúc động muốn khóc nức nở.
Mộ Yến Thần kéo thắt lưng của cô về phía mình, càng lúc càng cảm thấy lý trí trong cơ thể sắp bị cháy sạch rồi.
"Bây giờ có biết anh là ai không?" Môi mỏng mang theo cảm giác xâm phạm, cách lọn tóc đặt lên vành tai nhạy cảm của cô, giọng nói trầm khàn mang theo cảm giác tê dại lan tràn khắp cơ thể cô, cô cảm thấy toàn thân cũng vì vậy mà run rẩy.
"Vừa rồi còn mở miệng gọi một tiếng 'anh trai' mà, tại sao bây giờ không nói nữa?
Sức lực Mộ Yến Thần vuốt ve sau gáy của cô càng mạnh hơn, đôi mắt thâm thúy đầy tia máu: "Nếu anh trai tốt như vậy tại sao đứng trước mặt em em lại không cần?"
Lan Khê sắp bị ép đến sụp đổ, kìm nén nước mắt muốn đẩy anh ra.
"Ngay cả nghĩ đến anh một chút xíu cũng không muốn à?!" Mộ Yến Thần kéo cô lại, giữ lấy cô, nghiến răng khàn giọng hỏi, trong đôi mắt thâm thúy phát ra ý lạnh khát máu! "Lan Khê, em có biết không, anh nhớ em đến mức sắp phát điên rồi?"
Nhưng nỗi nhớ nhung ấy đã dày vò anh ròng rã bốn năm liền, Lan Khê, em có biết hay không?
Hô hấp nóng bỏng len lỏi giữa hai người, Lan Khê kinh ngạc, đột nhiên ngước mắt lên, không thể tin nổi nhìn anh.
"Nói dối...."
Sau khi dừng lại một lúc lâu thì cô ngước mắt lên, giọng nói nghẹn ngào đáng thương khiến người ta đau lòng: "Mộ Yến Thần, anh nói dối!"
Mộ Yến Thần không nhịn được cười lạnh, đè nén nỗi đau đớn cúi đầu hôn lên bờ môi cô nồng nàn, khàn giọng hỏi cô: "Anh lừa em chuyện gì...."
Lan Khê say đến lợi hại, tay chân lạnh như băng, chóp mũi chua xót, khuôn mặt nhỏ nhắn chứa đựng vẻ uất ức hoảng hốt nói: "Trái tim bị lừa đi đấy thôi..." Cô thì thầm, ngước mắt lên nhìn anh, bàn tay che ở phía ngực trái, "Chỗ này trống không này!"
Một câu nói khiến thân thể cao ngất của Mộ Yến Thần đột nhiên bị chấn động, trong đôi mắt ẩm ướt bị đau đớn kích thích!
"Vậy sao..." Anh khàn khàn nói nhỏ, bàn tay nâng khuôn mặt của cô lên, "Thế trái tim của anh thì sao? Bao giờ em mới trả anh!"
Anh cố kìm nén tiếng gầm nhẹ và sự đau đớn dữ dội ở trong lòng, Mộ Yến Thần đè nén tơ máu đỏ tươi trong đáy mắt, đột nhiên hôn lên bờ môi của cô! Hô hấp của Lan Khê bị ngăn chặn, nước mắt rung động trong bờ mi, nụ hôn này kịch liệt giống như là dời núi lấp biển, ngay cả thở cô cũng không có cơ hội, sắp bị anh nuốt hết tất cả !
Mấy năm rồi không ân ái, dường như anh muốn đòi lại tất cả từ cô trong một lần duy nhất!
Vành mắt ẩm ướt, Lan Khê cực kì tủi thân, không cam lòng mà muốn cắn anh, nhưng hàm răng cũng không hé ra chút nào để cô có cơ hội, cô gấp đến mức muốn vặn bung cánh tay cường tráng của anh ra, đầu lưỡi lại bị mút đến mức đau đớn tê dại, từng chùm ánh sáng trắng kèm theo men say thoáng ẩn hiện trong đầu óc, cô mềm nhũn đến mức đứng không vững.
BẠN ĐANG ĐỌC
( Ngôn Tình ) HÀO MÔN THỪA HOAN MỘ THIẾU XIN TỰ TRỌNG
RomanceNhân vật nam chính trong truyện Hào Môn Thừa Hoan: Mộ Thiếu, Xin Anh Hãy Tự Trọng! của tác giả Mộc Tiểu Ô tên là Mộ Yến Thần. Gia tộc Mộ thị đang có trở ngại vô cùng lớn về kinh tế. Mộ Yến Thần từ nước ngoài trở về để giải quyết, ba tháng ngắn ngủ...