Noãn Noãn kinh ngạc chau mày, đây là lần đầu tiên nàng thấy tên Hoàng thượng này tức giận như vậy, hoặc là đây mới là phản ứng chân thật của hắn?
Lệ phi đột nhiên luống cuống tay chân sửa sang lại tóc tai lộn xộn, lôi kéo những nếp quần áo nhăn nhúm, nhưng sau đó lại ý thức đến một vấn đề, đó là từ khi Hoàng thượng đi vào, từ đầu đến cuối cũng không nhìn qua nàng ta một cái, ánh mắt Hoàng thượng vẫn chỉ đặt trên dáng người mỹ lệ như tiên tử của Long Noãn Noãn.
Nóng nảy vội vàng, hai chân Lệ phi đột nhiên mềm nhũn, té quỵ dưới đất, Noãn Noãn tiến lên giang hai cánh tay, đỡ lấy thân thể cô ta.
Mộ Dung Thánh Anh từ đầu chí cuối cũng chẳng di chuyển lấy một bước, cho đến khi Lệ phi yếu đuối nằm ở trên bả vai Noãn Noãn, ánh mắt nguy hiểm của hắn lúc này mới lạnh lùng liếc nàng ta.
Nữ nhân nhíu chặt mày, cả người tràn đầy căm hận cùng bi thương.
Mộ Dung Thánh Anh nhếch môi châm chọc, phất phất tay, sau lưng bốn gã thái giám lập tức tiến lên, đỡ lấy Lệ phi trong ngực Noãn Noãn, dìu nàng ta lên giường.
"Tham kiến Hoàng thượng!" ngự y quỳ gối một bên lúc này mới dám bước lên, nhỏ giọng nói, "Hoàng thượng, Lệ phi nương nương thân thể quá mức suy nhược, long tử không giữ được!"
Đường cong trên khóe môi của Mộ Dung Thánh Anh lớn hơn, vẻ châm chọc cũng càng sâu.
"Không sao, trẫm còn trẻ, còn rất nhiều cơ hội, các ngươi tất cả lui xuống đi, để Lệ phi nghỉ ngơi cho khỏe!" Mộ Dung Thánh Anh miễn cưỡng mở miệng, trong giọng nói hời hợt khiến khuôn mặt Lệ phi tái nhợt như người chết càng thêm xanh mét kinh người.
Noãn Noãn tức giận quay mặt, gã đàn ông này sao có thể máu lạnh như vậy, đây là đứa bé của hắn, Lệ phi dù gì cũng là thê tử của hắn, sao hắn nỡ nói như vậy?
"Mộ Dung Thánh Anh, tại sao trái tim ngươi có thể tàn ác như vậy, đứa bé này là máu mủ ruột thịt của ngươi, hổ dữ còn không ăn thịt con!" Nhịn lại nhịn, nhưng là cuối cùng vẫn không thể nén được cơn tức, Noãn Noãn nhảy dựng lên.
Mộ Dung Thánh Anh cười lạnh một tiếng, đột nhiên tiến lên, ngón tay trắng nõn thon dài sạch sẽ hung hăng nắm lấy cằm nàng, gương mặt tuấn tú cúi xuống, môi bạc cơ hồ muốn dán lên môi Noãn Noãn, từng câu từng chữ lạnh lùng lên tiếng, "Trẫm chỉ muốn có đứa bé của Hoàng hậu, những người khác, không có tư cách sinh hạ long tử cho trẫm!"
"Ngươi!" Noãn Noãn lạnh lùng dõi theo hắn, đột nhiên nhìn thấy trong mắt hắn là trò đùa tác quái, chẳng lẽ người đàn ông này là cố ý hay sao? Cố ý nói những lời khiến Lệ phi càng hận nàng hơn? Tại sao?
Mộ Dung Thánh Anh một tay giữ chặt cằm Noãn Noãn, một tay ôm lấy eo nàng, giây kế tiếp, hắn đột nhiên cười yêu mị, lông mi đen thon dài chớp chớp vô tội, "Hoàng hậu, trẫm dám cam đoan, Đại hoàng tử của trẫm, nhất định sẽ do Hoàng hậu nàng sinh ra!"
Hắn đây là có ý gì? Chẳng lẽ.....Noãn Noãn theo trực giác quay mặt sang, vừa đúng lúc đối diện với gương mặt xanh mét của Lệ phi, ánh mắt tuyệt vọng khiến lòng nàng nhói lên.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Full] Độc hậu ở trên,trẫm ở dưới!
RomanceTác giả:Phong Vân Tiểu Yêu ~~~ Ta đã từng nghe qua câu "Anh hùng khó qua ải mỹ nhân", nhưng trong truyện Độc Hậu Ở Trên, Trẫm Ở Dưới lại hoàn toàn ngược lại, anh hùng ở đây lại là một cô gái. Cô được biết đến là một sát thủ rất chuyên nghiệp...