C75

1.1K 37 1
                                    

Mộ Dung Thánh Khuynh nhìn nam nhân nằm trên long sàng, đột nhiên dậm chân một cái nói: “Được, huynh không cứu thì ta đi tìm Kim Ưng, Kim Ưng sẽ cứu nàng!”

Hai mắt khép chặt của nam nhân đột nhiên mở ra, ánh mắt thâm trầm phức tạp, hồi lâu sau, bật ra một nụ cười khổ bất đắc dĩ.

Kim Ưng, đúng, là một thân phận khác của hắn, có thể không cố kỵ chút nào đi cứu Noãn Noãn. Nhưng bản thân hắn lại không được, Mộ Dung Thánh Anh, cuộc sống hắn trải qua khi lớn lên khiến cho hắn không cách nào có thể mềm lòng, chỉ có thể tuyệt tình! Không có người nào được phép gây ảnh hưởng tới vương triều Mộ Dung, không có ai, cho dù là hắn, cũng không thể!

Tức giận đi ra ngoài, Mộ Dung Thánh Khuynh đột nhiên tựa thân thể lên cột trụ, thở hổn hển. Hắn biết hắn không nên trách cứ hoàng huynh, hoàng huynh làm tất cả đều vì suy tính cho đại cục của vương triều Mộ Dung. Tim của hắn, tất cả của hắn đều là vì vương triều Mộ Dung. Vì mẫu hậu, vì hắn, muốn đạt tới mục đích, bất luận kẻ nào cũng có thể hi sinh, cho dù là nữ nhân hoàng huynh yêu mến!

Nhưng Mộ Dung Thánh Khuynh biết Mộ Dung Thánh Anh khổ sở. Lúc trước, khi hắn cùng Mộ Dung Thánh Ly thực hiện điều kiện trao đổi, một khắc Noãn Noãn rời đi kia, hắn liều mạng muốn vãn hồi. Kim Ưng là thân phận khác của hắn, nhưng lại vĩnh viễn không phải hắn! Hắn đưa Noãn Noãn đến đỉnh núi Kim Ưng, rồi lại rời đi, chỉnh là bởi vì nỗi sợ hãi này. Lúc này Mộ Dung Thánh Anh đang mâu thuẫn, hắn hi vọng Noãn Noãn yêu Kim Ưng, rồi lại sợ hãi Noãn Noãn yêu Kim Ưng. Kỳ thực, ở tận đáy lòng Mộ Dung Thánh Anh càng cần có Noãn Noãn, cần tình yêu của nàng!

Mộ Dung Thánh Khuynh cắn môi, có một quyết định gian nan. Hoàng huynh đã hy sinh vì vương triều Mộ Dung quá nhiều, hắn không thể vĩnh viễn núp sau lưng hoàng huynh nữa, hắn đã 18 tuổi rồi, là một đại nam nhân, cần phải đảm đương tất cả.

Đêm khuya, một thân bạch ảnh cưỡi trên đại mã, hướng phía ngoại ô mà đi.

Giữa rừng mai có một căn nhà lá đơn sơ, vốn là nơi để chủ nhân khu rừng nghỉ tạm, hôm nay lại trở thành địa phương cho Dung Yên Nhi dừng chân.

Tất cả đồ dùng trong nhà đều được mang ra ngoài chôn kỹ, trên bốn vách tường treo lụa mỏng đỏ tươi, bao xung quanh giường tròn xa hoa đẹp đẽ. Dung Yên Nhi một thân hồng sa nằm trên giường, trong tay cầm một cây lược, yêu tà cười lạnh, chải vuốt mái tóc suôn dài.

Noãn Noãn được bà ta ấn vào trên ghế ở trong góc nhà, bộ dạng chật vật, nhếch nhác, khóe môi sưng đỏ, hiển nhiên toàn bộ là do lão vu bà ban tặng. Bởi vì Dung Yên Nhi nói, tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào ưu nhã hơn, mê người hơn, xinh đẹp hơn bà ta. Bà ta muốn Mộ Dung Thánh Anh vừa đến, trong mắt chỉ có bà ta mà thôi!

Lò sưởi trong góc phát ra âm thanh lốp đốp của củi bị đốt, trong đêm đông yên tĩnh lại cực kỳ chói tai.

“Nương nương, người đã đến rồi!” Một thị nữ đột nhiên đi vào quỳ xuống đất bẩm báo.

Noãn Noãn sững sờ, trong lòng khẩn trương, Mộ Dung Thánh Anh, thật sự đã tới?

Dung Yên Nhi chậm rãi đứng dậy, tóc dài phiêu dật đen như mực, rũ xuống bên eo, thần thái hết sức ngạo mạn, giống như một đế vương cao ngạo tôn quý, như là chúa tể chí cao vô thượng, lạnh lùng nâng khóe môi cười lạnh: “Thật là ngoài dự đoán của bổn cung, tới nhanh lắm. Xem ra bổn cung đã đánh giá hắn quá cao! Cứ tưởng trải qua nhiều chuyện như vậy, hắn sẽ học được vô tâm, lại không ngờ, trái tim vẫn còn nhiều lửa nóng như vậy!”

[Full] Độc hậu ở trên,trẫm ở dưới!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ