Long Noãn Noãn thản nhiên nhướng mi, cảm thấy Mộ Dung Thánh Anh có chút buồn cười. Một khắc trước hắn đuổi nàng ra tẩm cung của hắn, một khắc sau lại chỉ mặc áo lót ở trên giường của nàng, quăng ánh mắt yêu mị về phía nàng, dáng vẻ Tiểu Bạch Thỏ ngoan ngoãn. Rốt cuộc Mộ Dung Thánh Anh muốn làm gì?
Sau lưng, Quế ma ma lặng lẽ núp ở ngoài cửa, vẻ mặt nóng nảy.
Noãn Noãn ngoái đầu nhìn lại lạnh lùng cười một tiếng, cũng nở một nụ cười ôn nhu, yểu điệu hỏi một câu, "Hoàng thượng, hôm nay là ngày gì!"
Vừa nói xong, liền xoay người lại đóng cửa phòng.
Sắc mặt Quế ma ma lập tức tái nhợt, bà ta vội vàng nhíu nhíu mày, phất tay một cái, hai cung nữ áo trắng nhanh chóng đến trước mặt, bà ta cúi người nói cái gì, hai cung nữ nhanh chóng đi làm.
Đóng cửa phòng, sau khi xác định Quế ma ma tạm thời rời đi, Noãn Noãn lạnh lùng cong khóe môi, miễn cưỡng xoay người lại, nhìn Hoàng đế lẳng lặng ngồi nằm trên giường.
"Có chuyện gì thì nói nhanh lên đi, không cần tỏ vẻ khêu gợi!"
Mộ Dung Thánh Anh sững sờ, nụ cười trên khuôn mặt dịu dàng thậm chí có chút cứng nhắc, nhưng rất nhanh hắn liền cười khẽ một tiếng, "Chẳng lẽ Hoàng hậu thật quên hôm nay là ngày gì?"
Noãn Noãn ngoáy ngoáy lỗ tai, cảnh cáo hắn không cần nói nhảm.
Mộ Dung Thánh Anh nhàn nhạt mà cười cười, để tay ở nút cài áo lót, một nút một nút cởi ra, rất nhanh, một lồng ngực tái nhợt tinh tế liền hiện ra ở trước mặt Noãn Noãn.
"Ngươi làm gì đấy?" Noãn Noãn lạnh lùng nhìn thẳng hắn, ánh mắt không e dè lạnh lùng quét qua lồng ngực kia có chút đơn bạc.
"Hoàng hậu vào cung đã ước chừng ba năm, Hoàng hậu có còn nhớ rõ ba năm trước đây, thời điểm Hoàng hậu vào cung từng nói cái gì không?" Nam nhân nhẹ nhàng mở miệng, toàn thân cũng cất giấu một vẻ câu hồn đoạt phách.
Noãn Noãn cười lạnh, ba năm trước đây vị Hoàng hậu kia nói cái gì, làm sao nàng biết được?
"Gần đây trí nhớ Hoàng hậu càng ngày càng kém, nhưng sao ngay cả chuyện quan trọng này cũng quên!" Hoàng đế sói đội lốt cừu bày ra bộ dạng buồn bã, đôi mắt quét qua người Noãn Noãn, Noãn Noãn lập tức cảm thấy cả người nổi lên một tầng da gà.
"Trẫm nhớ đêm tân hôn, Hoàng hậu bảo trẫm cho Hoàng hậu ba năm, nếu như ba năm sau, Hoàng hậu còn ở lại trong hậu cung, vậy thì từ đó về sau cùng trẫm làm một đôi thần tiên quyến lữ, Hoàng hậu có còn nhớ rõ?" Nam nhân dựa nghiêng ở trên giường, nói rất trôi chảy.
Noãn Noãn chỉ cảm thấy nhức đầu, nàng không thèm quản chuyện định ước chó má gì từ ba năm trước, da thịt trắng nõn của người đàn ông này khiến nàng hoa mắt!
"Mặc quần áo của ngươi vào, đừng ở chỗ này õng ẹo làm dáng quyến rũ lão nương, lão nương không thèm ăn ngươi!" Noãn Noãn nắm lấy áo khoác nam nhân khoác lên trên ghế, hung hăng ném về phía hắn.
Nụ cười trong mắt nam nhân trong nháy mắt cứng lại, một hơi dâng lên lại hít xuống, một lúc sau, mới thốt ra mấy chữ, "Hoàng hậu sao lại thô lỗ thế này hả?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Full] Độc hậu ở trên,trẫm ở dưới!
RomantizmTác giả:Phong Vân Tiểu Yêu ~~~ Ta đã từng nghe qua câu "Anh hùng khó qua ải mỹ nhân", nhưng trong truyện Độc Hậu Ở Trên, Trẫm Ở Dưới lại hoàn toàn ngược lại, anh hùng ở đây lại là một cô gái. Cô được biết đến là một sát thủ rất chuyên nghiệp...