C41: Giày vò

1.2K 40 1
                                    

“Hồi cung?” Long Chiếu An rất kinh ngạc, mấy ngày nay ông ta giảng giải cho Long Noãn Noãn không hề tiến triển, hơn nữa chuyện hôm qua Long Noãn Noãn đánh ngất Quế ma ma, trong lòng Long Chiếu An không yên. Sáng sớm ông ta đã kiếm một đại phu đến để xem bệnh cho Long Noãn Noãn, đại phu này còn chưa xem xong bệnh thì bất ngờ Hoàng thượng nói phải hồi cung.

“Trong cung còn có nhiều chính sự cần phải giải quyết.” Mộ Dung Thánh Anh sắc mặt lạnh lùng âm trầm không để cho người khác có khả năng thương lượng.

Long Chiếu An cùng Long phu nhân đưa mắt nhìn nhau, chỉ có thể nói: “Dạ vâng, cựu thần sẽ đi chuẩn bị ngay.”

Long Chiếu An cùng Long phu nhân lui xuống, trong đại sảnh chỉ còn lại có hai người là Mộ Dung Thánh Anh và Mộ Dung Thánh Khuynh.

“Hoàng huynh, nữ nhân kia, bà ta có thể làm hại mẫu hậu hay không?” Một hồi lâu sau Mộ Dung Thánh Khuynh mới cất tiếng.

Mắt Mộ Dung Thánh Anh tối sầm lại, cả người bao phủ bởi không khí lạnh lẽo.

“Trên thế gian này chẳng lẽ không có cách nào để xử lý nữ nhân kia sao?” Mộ Dung Thánh Khuynh đột nhiên trở nên cực kỳ tức giận.

Mộ Dung Thánh Anh đứng dậy đè hắn hại, ý bảo hắn bình tĩnh chớ nóng nảy.

“Thập Nhất, nếu như nữ nhân kia muốn giết chết mẫu hậu thì hai mươi năm trước đã ra tay rồi. Chết không đáng sợ, đáng sợ phải là sống không bằng chết.” Mộ Dung Thánh Anh cất giọng trầm thấp, từng đường gân xanh hiện trên mặt giống như đang ẩn nhẫn, chịu đựng một cái gì đó.

“Hoàng huynh, huynh…đừng suy nghĩ nữa, chúng ta hồi cung thôi.” Mộ Dung Thánh Khuynh hạ quyết tâm.

Mộ Dung Thánh Anh gật đầu một cái, nhìn sắc trời ảm đạm bên ngoài đột nhiên nhếch môi cười: “Tuyết rơi rồi, Thập Nhất.”

Mộ Dung Thánh Khuynh sững sờ, vội vàng quay đầu lại, quả nhiên có những bông tuyết thật nhỏ lả tả bay, nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất rồi tan biến.

Trong xe ngựa, Noãn Noãn nhìn Mộ Dung Thánh Anh một cách quái dị, lúc này đây hắn không nói lời nào, chỉ yên lặng ngồi một bên, vẻ mặt lạnh lùng.

Thường ngày hắn đều nói lời ngọt ngào cộng với dáng vẻ đen tối, mà bây giờ lại trầm tĩnh làm cho Noãn Noãn có chút không thích nghi kịp. Nàng nhìn bông tuyết đang bay ngoài trời, nhàm chán không có việc làm bèn nói bâng quơ: “Đây là trận tuyết đầu tiên của năm nay, tuyết đã rơi, hoa mai mới nở, sao ngươi lại muốn về cung sớm vậy?”

Mộ Dung Thánh Anh chậm rãi ngẩng mặt lên nhìn Noãn Noãn nhỏ giọng nói: “Trong hoàng cung cũng có hoa mai.”

“Thật sao?” Noãn Noãn suy nghĩ hồi lâu cũng không nhớ rằng trong cung có hoa mai.

“Ở Linh Thứu cung.” Người đàn ông bên cạnh khẽ nói.

Linh Thứu cung? Noãn Noãn ngẩn người ra, nhớ tới có lần nửa đêm trong tẩm cung của nàng xuất hiện mảnh giấy kì lạ kia. Tờ giấy đó chính là hẹn nàng gặp mặt ở Linh Thứu cung, trong Linh Thứu cung đó còn có hoa Mạn Châu Sa đỏ một cách quỷ dị.

[Full] Độc hậu ở trên,trẫm ở dưới!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ