Hai người men theo dòng suối tìm đường trở về, đi một đoạn họ phải tìm cách vượt qua dòng suối dọc thông qua những tảng đá ngầm trồi lên bên dưới. Chúng vốn rất trơn nên nếu không cẩn thận sẽ trượt chân té và bị nước cuốn đi
Kim Lăng bước lên trước theo sau là Tư Truy cùng bước lên đá, lúc Kim Lăng đã qua được đến bờ và Tư Truy chỉ còn một chút nữa thì y đột nhiên trượt chân, Kim Lăng nhanh tay túm lấy y kéo mạnh khiến y mất đà, ngã đè lên người hắn. Họ nhìn nhau một lúc rồi đỏ mặt buông nhau ra. Tư Truy cảm thấy tim mình đột nhiên đập nhanh đến kỳ lạ, Kim Lăng cũng không ngoại lệ, họ tránh ánh mắt nhau cho đến khi bình tĩnh lại mới đứng lên. Tư Truy phủi bụi trên y phục rồi quay sang Kim Lăng nói: "Cảm ơn đã cứu ta lần nữa"
"Không có gì, chuyện nên làm mà" Kim Lăng mặc dù nói vậy nhưng tai của hắn đã đỏ lên từ lúc nào, Tư Truy cũng ngại không kém, y vội giục: "Đi thôi, chúng ta phải mau chóng trở về nếu không mọi người sẽ lo lắng đó"
Và thế là họ lại tiếp tục lên đường, vừa đi qua một hẻm núi liền gặp phải mấy người Giang Trừng và Cảnh Nghi, họ vui mừng khôn xiết chạy đến chỗ hai người. Trong khi Giang Trừng đang ra sức mắng Kim Lăng thì Cảnh Nghi đã lo lắng hỏi Tư Truy đủ điều về việc y mất tích mấy ngày nay, lại còn đi cùng với tên Kim đại tiểu thư chết tiệt. Tư Truy buông lời trấn an cậu: "Được rồi, được rồi, ta còn chưa có chết, ngươi lo làm gì? Mau về thôi"
Họ cùng nhau rời khỏi nơi thâm sơn cùng cốc này, đến một con phố thì tách ra, ai về nhà nấy, trước khi chia tay Tư Truy và Kim Lăng còn không hẹn mà cùng nhìn nhau một cái, ánh mắt vô tình chạm nhưng lời một câu cũng không nói. Họ cứ thế đường ai nấy đi, trở về nhà của mình
Tư Truy sau khi trở về Vân Thâm vẫn không ngừng suy nghĩ về ngày hôm đó, trong đầu y toàn lẩn quẩn bóng dáng của tên tiểu tử xấu tính nào đó, trong lòng xuất hiện một loại cảm giác kì lạ mà bản thân y cũng không lý giải được. Đó cũng là lý do đêm nay y mất ngủ, Tư Truy rời giường ra ngoài đi dạo dù biết đã quá giờ giới nghiêm từ lâu nhưng ít ra cũng không còn ai trực đêm nữa, mọi người cũng đã đi ngủ hết rồi.
Y lén nhảy nóc nhà trốn ra ngoài, muốn nhân cơ hội này để tận hưởng cuộc sống ban đêm ở thế giới cổ đại. Thật ra đây không phải lần đầu tiên Tư Truy hoạt động về đêm ở nơi này, chỉ là trước đây y chỉ săn đêm cùng đồng môn, trước giờ hợi đã phải về rồi, bây giờ cư nhiên trốn ra lại tạo cho y cảm giác như lúc còn ở thế giới cũ, y đã từng thức đêm thức hôm đi làm nhiệm vụ sát thủ của mình nhưng thay vì giết người, phóng hỏa, bây giờ tự mình vui chơi không phải sướng hơn sao? Ôn Uyển đã đấu đá nửa đời rồi, bây giờ trở thành Tư Truy cũng nên thoải mái một chút.
Nghĩ đoạn, y dùng khinh công nhảy thẳng lên những cành cây, xuống khỏi núi Vân Thâm, băng qua từng nóc nhà to nhỏ dưới trấn, không biết ngớ ngẩn thế nào lại đi thẳng đến Lan Lăng, cuối cùng đặt chân xuống một khu chợ đêm tấp nập người. Mặc dù đã là giờ tí nhưng chợ vẫn hoạt động bình thường, Tư Truy có phần hiếu kì, y đi hỏi vài người ở gần đây mới biết nơi này là chợ đêm rằm mỗi tháng tổ chức một lần tại Lan Lăng, không ngờ y lại có dịp may mắn đến đúng ngày diễn ra dịp đặc biệt như vậy, không dạo chơi một chút thì có hơi phí.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tuyển tập đoản văn Lăng Truy (Off)
FanfictionTổng hợp các đoản một hoặc nhiều phần ngọt, ngược, đa thể loại 😃 Lưu ý: Đây là Lăng Truy, Lăng công Truy thụ, cân nhắc trước khi xem nhé :)))