Đoản này lấy ý tưởng từ một đoản nhỏ về Tang Nghi, Lăng Truy của người bạn Haruki_Izumo của ta, cô ấy đã viết cái kết theo chiều hướng tốt đẹp cho cả hai bên là Tư Truy tưởng chừng như xảy thai nhưng sau cùng vẫn giữ được đứa bé, nhưng đoản này ta sẽ sửa theo tình tiết ngược lại, mời mọi người đón xem
-------
Kim Lăng sau khi an bài giấc ngủ cho nương tử xong, thở dài bước ra khỏi phòng đóng cửa lại đúng lúc gặp Ngụy Vô Tiện vừa đi ngang qua, ngài hỏi: "Thằng bé sao rồi?"Kim Lăng đáp: "A Nguyện khó khăn lắm mới ngủ được, sau hôm đó y vẫn không khá hơn chút nào"
Ngụy Vô Tiện gật đầu nói: "Ngủ được là may rồi, ta tin rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi. Tội nghiệp thằng bé, khó khăn lắm hai đứa mới có được một đứa con vậy mà...À, xin lỗi có lẽ ta không nên nhắc lại, con cũng mau đi nghỉ sớm đi, mấy ngày nay vất vả rồi" Kim Lăng gật đầu rồi hướng đến trù phòng Vân Thâm tìm thứ gì đó để ăn
Mọi chuyện thành ra thế này cũng là vì Nhiếp Hoài Tang sau khi công khai yêu Cảnh Nghi trước đó đã bị ác linh nhập thể, hại cậu bị thương bất tỉnh nhân sự, Tư Truy đang có thai vì muốn bảo vệ cậu mà truyền hết linh khí của mình vào rồi còn bị Nhiếp Hoài Tang đánh cho một chưởng dẫn đến xảy thai. Sau khi biết được chuyện này y vô cùng đau khổ, thường khóc rất nhiều, bắt đầu có dấu hiệu không tỉnh táo, luôn nhắc về đứa con trong bụng mình mặc dù nó đã không còn nữa. Kim Lăng vì thế cũng rất vất vả, luôn kè kè bên cạnh theo sát y để tránh việc y làm điều dại dột, nhiều lúc muốn đi đánh nhau với Nhiếp Hoài Tang để trả thù nhưng hắn không thể phá hoại hạnh phúc nhà người ta được. Gã sau khi trở lại bình thường cũng cảm thấy rất có lỗi nhưng mọi chuyện đã rồi, sao có thể làm gì khác chứ?
Kim Lăng sau khi làm xong việc của mình liền quay lại với Tư Truy, thấy y vẫn an tĩnh ngủ thì cũng yên tâm phần nào, khẽ vuốt mái tóc của y nói: "Xin lỗi A Nguyện, tuy ta không thể bảo vệ được con chúng ta nhưng ta nhất định sẽ không để ngươi chịu bất cứ thương tổn nào nữa"
Hôm sau Kim Lăng thức dậy đã thấy Tư Truy tỉnh từ lúc nào, mái tóc buông xõa có chút rối đang ngồi thẩn thờ nhìn ra cửa sổ, thấy hắn gọi mình, y quay lại nói: "A Lăng, con của chúng ta đâu?"
Kim Lăng lại lần nữa nghe thấy câu hỏi này, hắn ôm y vào lòng cố giải thích: "A Nguyện, con chúng ta đã không còn nữa, nhưng ngươi đừng buồn, sau này nhất định sẽ có đứa khác mà, đừng như vậy nữa có được không?"
Tư Truy vẫn không hiểu hắn nói gì, toan đẩy hắn ra lặp lại câu hỏi: "Ngươi nói không còn là sao? Ta hỏi lại, con của chúng ta đâu? Đâu rồi?"
Thấy Tư Truy có vẻ sắp kích động, hắn càng ôm chặt hơn vuốt tóc y nói: "Ngoan, bình tĩnh, chúng ta ăn sáng trước đã rồi ta sẽ cho ngươi gặp con sau được chứ?"
Mặc dù chỉ là một lời nói dối nhưng Tư Truy có vẻ đã bình tĩnh trở lại, y ngoan ngoãn để yên cho hắn chải tóc và thay đồ giúp mình, cố gắng nuốt bữa sáng để mong được gặp con. Mọi việc đã xong, Tư Truy lại hỏi câu hỏi đó, Kim Lăng không còn cách nào khác đành cho người mang một bọc vải chứa con rối vào và nói đó là con y. Tư Truy ngồi trên giườngcầm lên nâng niu một chút nhận ra đó không phải con mình liền quăng bọc vải đi nói: "Đây không phải con ta, con của ta đâu? Các ngươi giấu nó đâu rồi?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Tuyển tập đoản văn Lăng Truy (Off)
FanficTổng hợp các đoản một hoặc nhiều phần ngọt, ngược, đa thể loại 😃 Lưu ý: Đây là Lăng Truy, Lăng công Truy thụ, cân nhắc trước khi xem nhé :)))