Chương 83: Vợ của tôi

836 12 0
                                    


Tuy nói nơi này tương đối an tĩnh,nhưng người bên bờ khó tránh khỏi bị một màn triền miên dẫn tới đưa mắt sang,Hứa Lưu Liễm mặt đỏ lên nhưng cô giãy dụa không ra,bởi vì hai tay hắn hung hăng ôm eo cô hôn cô,tựa hồ muốn hòa cô vào trong cơ thể.

Hắn rốt cục hôn đến đã nghiền sau mới buông lỏng lực đạo vòng quanh cô,trán đặt lên cô cúi đầu nhẹ nói,

"Lưu Liễm,bộ dáng bây giờ của em thật đẹp. . . . . ."

Hứa Lưu Liễm ảo não cau mày trừng hắn,

"Trên bờ mọi người đang nhìn,anh nhanh buông em ra!Nhanh"

"Nụ hôn đó có gì đẹp mắt ,vừa nhìn cũng biết là người trong thành phố nhỏ đến chưa từng thấy qua cảnh đời!"

Hắn không để ý nói, bất quá vẫn nhẹ nhàng buông lỏng cô,cô nhất thời ra sức bơi đến bờ cát.

Hắn ở trong nước bơi hơn nửa giờ,cô ở trên bờ chờ bụng đói  muốn dẹp,buổi chiều bơi lội tiêu hao thể lực quá lớn hơn nữa buổi trưa cô ăn không nhiều,thật vất vả đợi đến hắn lên bờ,cô đi theo phía sau hắn hữu khí vô lực sải bước,hắn trực tiếp quay đầu lại nắm tay cô trở về khách sạn.

Không có gì ngoài bước chân cô vô lực,nhưng hình ảnh tuấn nam mỹ nữ mười ngón tay khấu chặt  xuất hiện  trong mắt người ngoài là cực kỳ lãng mạn ,không phải cô nguyện ý để cho hắn làm chuyện lãng mạn,mà cô thật sự không có sức lực đi trở về.

Đến bữa tối hắn đưa cô đến phòng ăn lầu hai dùng cơm,hắn nói hải sản nơi này rất ngon,hắn biết cô rất thích ăn hải sản,hơn nữa thấy bộ dạng cô đói bụng đến ngực dán sau lưng,cho nên gọi một bàn lớn.

Cô chỉ nói cám ơn sau đó cúi đầu ăn,cô mặc chiếc váy màu xanh nước hồ,tóc dài cột lại sau ót,đẹp giống công chúa tinh linh trong đại dương.

Hứa Lưu Liễm mới vừa ăn không tới vài miếng chợt nghe hắn đối diện cúi đầu mắng một tiếng,lúc cô giương mắt nhìn sang chỉ thấy hắn đã thay đổi trở thành nụ cười làm ăn,cô theo tầm mắt của hắn nhìn sang,chỉ thấy cửa nhà hàng có  mấy  người đàn ông trung niên đi tới.

Mấy người đàn ông trung niên liếc mắt liền thấy được bọn họ bên này,đống người đó cũng vội vàng  cười đi tới,cô thấy lúc hắn đứng dậy sắc mặt có chút không vui, nhưng không có biểu hiện quá rõ ràng, một người trong đó tiến lên nhiệt tình nắm tay hắn,

"Ai nha Lục tổng, may mắn may mắn !"

Hứa Lưu Liễm cũng lễ phép đi theo đứng lên,ánh mắt người nọ mập mờ  ở trên người cô vòng vo vài vòng sau đó vẻ mặt phản phất như hiểu chuyện gì,

"Không trách được tối nay muốn mời Lục tổng cùng nhau dùng cơm Lục tổng chết sống cũng không đồng ý,thì ra cùng mỹ nhân này!"

Nghe giọng nói người nọ tựa hồ xem cô như loại con gái kia,Hứa Lưu Liễm trong mắt xẹt qua một tia không vui,người nọ hết lần này tới lần khác tiếp tục hỏi tới,

"Lục tổng, vị này là. . . . . . ?"

"Vợ của tôi!"

Hắn nhướng mày nhìn cô một cái, chộp lấy miệng túi đứng ở nơi đó vẻ mặt bình tĩnh giới thiệu cô với bọn họ.
". . . . . ."

Lão Sư ! Buông Tha Tôi ĐiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ