Chương 155 : Ngủ không được

483 8 0
                                    

Bà không yêu cầu Lục Chu Việt tổ chức hôn lễ thật long trọng,bản thân bà cũng không thích trường hợp đó,chẳng qua bà hy vọng có thể tụ họp mấy người thân cùng một chỗ,cùng nhau chứng kiến con gái mình mặc áo cưới trắng tin đi vào lễ đường thần thánh kết hôn với người mình yêu.

Bà sợ nếu bọn họ không làm hôn lễ,bà sẽ không nhìn thấy được. . . . . .

Hứa Lưu Liễm nhìn vẻ mặt chán nản của mẹ mình,cho rằng mẹ cô nhớ tới chuyện mình và Hứa Định Biên,nên vội vàng đổi giọng nói dễ dãi muốn điều tiết trạng mẹ cô,

"Mẹ,yên tâm đi,hôn lễ sẽ có nhưng chuyện này con không thể nói trước,nếu không lại biến thành giống như con đang rất gấp mong muốn gả cho hắn vậy!"

Liên Tố nhìn con nhẹ nhàng cười,đứa con của bà từ nhỏ bởi vì thân phận mình là con riêng mà so nhạy cảm hơn với đám bạn cùng lứa,cho nên phần lớn con bà cố ý đem mình ngụy trang thành dáng vẻ vô cùng kiên cường,rất lạnh rất cứng rắn,sức mạnh vô địch,thật ra thì trong lòng con bà so với bất luận người nào đều yếu ớt,sợ hãi bị thương tổn.

Cho dù con bà cho tới bây giờ cái gì cũng không nói,nhưng bà biết sâu trong lòng con bà không phải vui vẻ, hơn nữa đối với tình yêu thì bài xích e ngại.Cho nên con bé ấy từng một lần nói với bà sẽ không yêu bất luận kẻ nào,nhưng sau này ngoài dự liệu của bà con bé quen với cậu nhóc tên Trần Thanh Sở.

Cậu nhóc kia bà từng thấy qua một lần,lúc ấy hình như cậu ta đưa con bé về. Nói thật bà không thích cậu nhóc đó,không có nguyên nhân nào,chỉ theo trực giác cảm thấy không thích hợp.Bà dĩ nhiên cũng biết con mình sau này vì cậu nhóc kia sa lầy,con bé không cho bà biết ,nhưng Lục Chu Việt ngay từ lúc ấy đã đem tất cả nói cho bà biết.

Đương nhiên hắn nói cho bà biết những chuyện này không phải muốn bà khuyên con bé tỉnh lại,hắn chỉ vì muốn bà tâm,dù sao khoảng thời gian đó thành thích con bé tuột dốc không phanh,làm một người mẹ lại gần tới thi tốt nghiệp trung học,bà dĩ nhiên lo lắng không thôi nhưng người bà lại không thể chịu một chút kích thích.

Hắn tìm đến bà,nói năng khẩn thiết xin bà an tâm,nói hắn nhất định sẽ nghĩ biện pháp để cô tỉnh lại,nhất định sẽ để cô trước kỳ thi tốt nghiệp trung học khôi phục thành tích ban đầu,cho dù khôi phục không tới cũng để cô thi đủ điểm lớp chính quy.Bà không nói gì,lựa chọn tin tưởng hắn.

Sau đó hắn quả nhiên nói được làm được,con bé thi đậu khoa chính quy,mặc dù không có thi đậu ngành mình thích.Bà quật cường không bao giờ chịu nói với bất luận kẻ nào,cô bé có tài về phương diện kiến trúc thật ra được di truyền từ người Hứa Định Biên,Hứa Định Biên cũng từng là sinh viên tài cao ngành kiến trúc.

*

Buổi tối lúc ăn cơm,Hứa Lưu Liễm khen không dứt miệng món bánh há cảo,Liên Tố cười giận cô,

"Nhìn tướng ăn của con cứ giống như ở thành phố N Chu Việt không cho con ăn vậy!"

Hứa Lưu Liễm rất là buồn bực kháng nghị,

"Cơm cũng ngon, nhưng thức ăn không có ngon như mẹ làm!"

Liên Tố nhíu nhíu mày,

Lão Sư ! Buông Tha Tôi ĐiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ