Chương 115 : Đi công tác nửa tháng

626 11 0
                                    


Tô Thế Viên cười đưa hai cô ra cửa,đến cửa cô như chợt nhớ tới cái gì hỏi Hạ Vi Lương,

"Cô viết lách trên mạng?"

"Đúng đúng,bút danh của tôi là Hạ Vi Lương, hắc hắc!"

Hạ Vi Lương hai mắt sáng lên,chỉ cần nhắc tới mã tự cô sẽ thật hưng phấn,hận không được nói không ngừng với đối phương.

Tô Thế Viên nghịch ngợm trừng mắt nhìn ,

"Hôm nào có thời gian,tôi sẽ đọc một chút tác phẩm lớn của cô!"

Hạ Vi Lương thần bí hề hề kéo Tô Thế Viên sang một bên nhỏ giọng nói,

"Tôi gần đây đang định viết chuyện của tiểu Liễm và lão Lục nhà cô ấy,cô phải thay tôi giữ bí mật Hmm,tôi trước kia chỉ nói giỡn với cô ấy muốn viết,nếu để cô ấy biết tôi viết thật tôi sẽ chết chắc! "
Tô Thế Viên phụt một tiếng bật cười,sau đó như có điều suy nghĩ nhìn Hứa Lưu Liễm khuôn mặt buồn bực nhìn hai cô nói thầm,giơ tay lên vỗ vỗ đầu vai Hạ Vi Lương  ,

"Ừm, viết thật tốt,viết xong tôi sẽ ủng hộ ra sách!"

"A aa a a aa? Thật không thật không?"

Hạ Vi Lương phát ra một tiếng thét chói tai rung trời động, Hứa Lưu Liễm bị làm cho sợ đến cả người run rẩy,Tô Thế Viên vẻ mặt thật tình,

"Đương nhiên là thật,điều kiện đầu tiên cô phải viết thật tốt mới được!"
Hạ Vi Lương kích động nắm bàn tay Tô Thế Viên

"Tô tổng,cô yên tâm cô yên tâm,tôi dù có liều mạng già này cũng sẽ viết xong !"

Nhìn chữ mình viết được in thành sách là giấc mộng trong cuộc đời viết lách của cô.

Hứa Lưu Liễm nhìn Hạ Vi Lương ùng Tô Thế Viên trò chuyện không dứt,không đi nữa cô thật cản không nổi máy bay, nói thật không biết tại sao,lúc nhìn sang hai người kia nói chuyện đột nhiên có loại dự cảm xấu sống lưng cô không khỏi lạnh run.

Bên kia Hạ Vi Lương nhìn cô đã sắp nổi dóa vội vàng  nói lời từ biệt với Tô Thế Viên,đi đến giúp cô kéo hành lý xông ra ngoài. Hạ Vi Lương mở máy xe F0 đưa cô đến phi trường, dọc theo đường đi Hạ Vi Lương dường như vô cùng hưng phấn, có một lần đem tốc độ xe đến điểm cao nhất, phải biết rằng xe F0 tốc độ nhanh như đi trên mây, Hứa Lưu Liễm bị làm cho sợ đến liên tiếp bảo cô chậm lại chậm lại,cô lúc này mới giảm xuống.

Hứa Lưu Liễm chưa hết hoảng hồn nắm đỉnh đầu tay, tức giận hỏi cô,
"Hạ Vi Lương,cậu mới nói gì với Tô Thế Viên mà hưng phấn như thế?"

"Bí mật Hmm!"

Hạ Vi Lương vừa nói vào đề vừa mở âm nhạc trong xe,một trận âm nhạc sôi nổi lại vang lên, Hứa Lưu Liễm không khỏi cau mày, đã nghe  Hạ Vi Lương theo âm nhạc rung đùi đắc ý  hát lên,
"Em là áng mây xa vời đẹp nhất của anh,để cho anh hết lòng giữ em ở lại...... . . . . ."

Hạ Vi Lương gần đây thật lợi hại, thường xuyên đợi đến nửa đêm cũng không viết ra được một chữ,nhưng vừa viết chỉ phải dùng thần khúc mạnh mẽ nhắc tới. Hứa Lưu Liễm tâm trạng vốn rất phiền muộn, hôm nay thấy tâm trạng cô tốt hưng phấn đến thành dạng này không khỏi đưa tay qua bốp một tiếng tắt nhạc đi.

Lão Sư ! Buông Tha Tôi ĐiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ