#54

694 102 0
                                    

Có một đoạn kí ức vừa rơi xuống dòng sông kí ức của La Tại Dân...

Tại Dân đang trong cơn bất tỉnh, anh biết điều đó. Nhưng nơi anh đang đứng là ở đâu thế này?

Xung quanh dày đặc những sương mù và cũng chẳng thể thấy được điểm đến.

Tại Dân chỉ nghe thấy tiếng gọi.

Tại Dân... Anh Tại Dân...

Một tiếng gọi từ một chất giọng thật quen làm sao...

Tại Dân... Anh Tại Dân...

Tiếng gọi ấy lặp lại, lặp lại tên anh.

Tại Dân cố gắng vươn người qua khỏi đám sương trắng trước mặt, liền nhìn thấy một bóng dáng của ai đó. Một dáng người thật quá đỗi thân quen cùng đôi mắt âm lãnh nhìn về phía bầu trời.

Ai vậy?

- Này, cậu là ai vậy?

Tại Dân hỏi, người kia có vẻ chẳng nghe thấy.

- Cậu là ai vậy?

- Hoàng Nhân Tuấn.

Khi anh lặp lại một lần nữa thì người đó trả lời. Cậu trai trong lớp sương mù ấy nhìn anh, trên môi là một nụ cười nhạt, đôi mắt âm lãnh bi thương chất chồng. Tại Dân lùi một bước, đôi mắt ấy khiến anh có chút sợ hãi.

- Hoàng Nhân Tuấn?

La Tại Dân dè dặt hỏi cậu, và Nhân Tuấn khẽ nghiêng đầu và cười gượng.

- Xin lỗi anh.

Nhân Tuấn bảo rồi biến mất. Tại Dân giật mình đưa mắt tìm kiếm khắp nơi nhưng dáng hình kia đã hoàn toàn hòa vào đám sương mù. Anh cảm thấy đầu mình choáng váng, một trận quay cuồng xuất hiện. Tại Dân quỳ sụp xuống nền đất màu trắng ngà và anh thấy trên mặt đất mềm nhũn có chút ẩm ướt ấy một dòng chữ.

Xin lỗi anh, Tại Dân.

- Xin lỗi tôi?

Tại Dân lầm bầm, sau liền giật mình khi dòng chữ dưới chân biến mất, thay vào đó là một dòng chữ khác.

Xin lỗi vì muốn lợi dụng anh.

- Lợi dụng tôi?

Hay là... La Tại Dân nhỉ?

Một âm thanh từ đâu vọng đến, như một tiếng cào bảng chói tai đâm thẳng vào đầu Tại Dân. Anh ôm đầu ngã phịch xuống cạnh dòng chữ kia, nó lại biến mất và rồi một dòng chữ khác xuất hiện.

Hoàng Nhân Tuấn yêu cậu.

Rồi lại một dòng chữ khác.

Nhưng cậu hận cậu ta, vì cậu ta lừa cậu.

Rồi một dòng chữ khác nữa.

Dù thế cậu vẫn yêu Hoàng Nhân Tuấn.

- Này, chọn lý trí hay trái tim?

Một giọng nói khác lại vang lên, chẳng còn trong trẻo như giọng nói kia nữa, nó trầm và lạnh, và cũng chính là thanh âm của giọng nói anh.

Life boundNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ