#39

765 114 6
                                    

- Mẫn Hanh!

Đế Nỗ hì hục chạy đến bên cạnh người anh trai khi nhát thấy bóng anh vừa lướt qua khỏi quầy nhân sự, hắn vừa chạy vừa gọi, thật may là người kia đã nghe thấy. Mẫn Hanh xoay lại nhìn hắn, đôi mắt hải âu ánh lên chút bất ngờ, anh hơi hốt hoảng hỏi.

- Đế Nỗ! Sao em gầy thế?!

Hắn gập người điều chỉnh nhịp thở, xong liền ngước lên xua xua tay nói với anh.

- Không cần lo việc đấy. Tiểu Hàn của em đâu?

Mẫn Hanh nghe hắn hỏi liền bối rối, anh đảo mắt vài vòng rồi thở dài. Mẫn Hanh bảo.

- Đến xem Tại Dân trước đã. Tiểu Hàn vẫn đang ở phòng Chí Thành.

- Tại sao Tại Dân lại ở đây?

Đế Nỗ nheo mắt hỏi và hắn nghe thấy tiếng thở dài thườn thượt của Mẫn Hanh.

- Trên đường đây anh sẽ kể em nghe.

Anh bắt đầu rảo bước, Lý Đế Nỗ bước theo sau. Hành lang bệnh viện dài ngoằn với màu xám trắng lạnh lẽo dù có là ban ngày, ánh đèn nê ông sáng chói lòa rơi vào mắt khiến hắn có chút nhíu mày. Bước lên một bước để có thể song hành cùng Mẫn Hanh, Đế Nỗ hỏi.

- Thế Tại Dân làm sao?

- Tai nạn, không biết đi đứng kiểu gì xúi quẩy ngã xuống triền dốc. Hậu quả là thủng cả vùng bụng, não còn bị chấn thương nặng. Giờ lại trong giai đoạn "đêm chập chờn", muốn tỉnh liền tỉnh muốn ngất liền ngất. Sau này không biết còn sống nổi hay không.

Hắn nhíu chặt mày, một giọt mồ hôi lạnh rơi dài xuống men theo xương quai hàm.

- Tai nạn? Cậu ta cũng không phải thể loại bất cẩn như vậy. Tại sao chứ?

Mẫn Hanh im lặng, anh chỉ bước từng bước nặng nề chẳng nói một lời nào, và điều đó lại càng khiến Đế Nỗ tò mò hơn.

- Đến nơi rồi.

Mẫn Hanh dừng lại trước một căn phòng, Đế Nỗ ngước nhìn. "Phòng chăm sóc đặc biệt", một lớp cửa kính trong suốt có thể nhìn thấu vào bên trong. Và hắn nhìn vào, hình ảnh La Tại Dân miệng chụp oxi, cả người bao nhiêu là dây truyền nước, hai túi nước biển và điện tâm đồ đang nhảy từng nhịp yếu ớt. Tên bạn thân hắn hiện tại bao nhiêu là tàn tạ, bao nhiêu là gầy gò. Tại Dân vốn đã gầy, nay còn kinh khủng hơn. Đế Nỗ cảm thấy nỗi xót thương đang dâng lên trong lòng. Hắn chính là chưa bao giờ thấy một Tại Dân băng lãnh lại trở thành thế này.

- Kinh khủng thật.

Hắn lầm bầm. Mẫn Hanh đứng bên cạnh liếc nhìn hắn, trong đôi mắt anh là bao nhiêu lạnh lẽo. Đột nhiên, ở phía đằng xa có một giọng nói trong vắt vui vẻ vang lên.

- Oa, Đế Nỗ về rồi đấy à?

Đế Nỗ giật mình xoay lại nhìn, trước mặt hắn là một cô gái có mái tóc vàng óng ánh buông thỏng sau lưng, cạnh bên cô là Phác Chí Thành. Và cả hai đang nhìn hắn với đôi mắt vô cùng bất ngờ. Hắn nhìn cô gái kia, giọng nói trong vắt ấy làm sao có thể quen đến như vậy? Đột nhiên, Đế Nỗ run rẩy, giọng nói này chẳng phải của Tiểu Hàn sao, nhưng người trước mặt không phải em ấy, làm sao có thể?

Life boundNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ