#10

1.1K 162 15
                                    

- Giải thích đi.

Đế Nỗ ngồi trên ghế trong phòng khách nhà Tại Dân, âm trầm nhìn anh. Hắn không thèm nhìn đến Hoàng Nhân Tuấn đang ngồi đối diện lấy một lần, chỉ chăm chăm nhìn Tại Dân. Ánh mắt mờ mịt nhìn thằng bạn thân đã phản bội mình, Đế Nỗ nghiến răng.

- Tôi bảo cậu giải thích đi.

La Tại Dân chính là tự nãy giờ đều im lặng, tình cảnh trước mặt rối rắm vô cùng. Anh thở dài, hơi liếc mắt nhìn Hoàng Nhân Tuấn vẫn đầy người thương tích ở bên cạnh, chẳng biết nói thế nào.

- Để tôi nói.

Nhân Tuấn lãnh cảm. Cậu nhìn thẳng vào mắt Đế Nỗ, một tia khinh khi hiện lên trong đôi đồng tử màu nâu.

- Tôi chỉ đến đây nhờ Tại Dân trị thương.

Nói đoạn, đưa cánh tay đầy vết xướt ra làm chứng minh. Đế Nỗ hạ tầm mắt nhìn cánh tay gầy gò trước mắt mình, môi nhếch lên.

- Có thật chỉ nhiêu đó?

- Không! Tôi bị thầy La truy sát, nên muốn tìm chỗ trú thân. Đó mới là sự thật.

Nhân Tuấn chua chát nói, cậu ngã người ra ghế rồi nhìn Tại Dân.

- Tại Dân bảo tôi có thể đến đây bất cứ lúc nào.

- Ồ ồ, ông già quỷ đó muốn giết con chó cưng của mình à?

Tại Dân ở bên cạnh nhẹ nhàng gật đầu, ngầm bảo đảm sự thật trong lời nói cậu. Đế Nỗ mỉa mai, sau lại thở dài, chẳng lẽ giờ hắn phải sống chung với tên họ Hoàng này sao? Thân bị cắt chức, không muốn về nhà, tưởng chừng đến đây thì có chỗ trú thân lại gặp ngay tên mình đang truy đuổi. Xem xem đây là thể loại hài hước nào vậy?

- Đế Nỗ, không phải cậu bảo bị cắt chức sao? Cậu cũng không còn quyền hạn nào truy đuổi Tiểu Tuấn nữa.

Tại Dân nhẹ giọng bảo, chỉ thấy Lý Đế Nỗ trừng mắt nhìn anh.

- Cậu là đang bênh vực cậu ta? La Tại Dân, cậu thật sự phản bội tôi?

- Tôi chỉ là đang nói sự thật.

Tại Dân nghiêm túc bảo, Lý Đế Nỗ dù tức giận nhưng chính là không thể nói gì. Hắn bất lực ngã người xuống ghế, đưa mắt nhìn cánh quạt đang quay tròn trên trần nhà.

- Thế là bây giờ, oan gia thế này sao? Tôi và cậu ta sống chung, ôi trời ơi, hài chết mất.

Nhân Tuấn trầm ngâm, chính cậu cũng không nghĩ chuyện này sẽ xảy ra. Kế hoạch đột nhiên bị tên họ Lý phá rối khiến Nhân Tuấn có chút mất bình tĩnh. Cậu thở hắt ra, xem chừng phải nghĩ cách khác.

- Tại Dân, anh có thể giúp tôi trị mấy vết thương này không?

Cậu nhìn Tại Dân, hỏi. Anh cũng nhìn lại cậu, đưa tay nâng cánh tay cậu lên thật cẩn thận, xem xét từng vết thương. Do ngã xuống sông nên có lẽ đã đập vào mấy tản đá nhọn dưới lòng sông, cũng không có vẻ gì nghiêm trọng lắm.

- Sát trùng rồi băng bó lại là được. Cậu lên phòng làm việc với tôi đi.

Nhân Tuấn gật đầu, cùng Tại Dân đứng lên, bước lên tầng, bỏ mặc tên Đế Nỗ vẫn đang chán nản tựa người trên ghế bành.

Life boundNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ