C25. Tình Cờ Gặp Mặt

7.9K 270 11
                                    

Diệp Noãn đi vào ghế, ngồi xuống, Tô Giản liền nhào đến: “A Noãn, em muốn hát bài gì? Anh bấm giúp em.”

“Em không hát đâu.” Diệp Noãn khoát tay, “Mọi người cứ hát đi.”

Tô Giản lại hỏi: “Vậy em muốn uống gì? Uống rượu được không? Không uống được anh kêu người ta làm cho em nước trái cây nhé?”

“Không cần đâu.” Diệp Noãn lần nữa từ chối, “Có trà là được rồi.”

Tô Giản đến bên tai cô, cẩn thận nói nhỏ: “A Noãn, em đừng giận anh mà.”

Thì ra hắn cũng biết cô giận. Bàn tay lấy cốc trà của Diệp Noãn hơi khựng lại, cũng dùng cùng một giọng nói nghiêm túc, nói nhỏ với hắn: “Tô Giản, lần sau không được lấy lý do này đến nữa.”

Lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng, cô nể mặt hắn trước đoàn phim.

Tô Giản tự biết sai: “Anh biết rồi.”

Hạ Xuyên cũng ngồi gần đó, chung với vài diễn viên khác, tâm tình mới nhìn rất tốt, còn cùng hát một bài.

Diệp Noãn không uống rượu, nhưng mọi người khác ít nhiều đều có uống một chút. Các nam diễn viên còn hút thuốc. Cô bị khói xông có hơi choáng đầu, đứng lên muốn đi ra ngoài hít thở không khí.

Rửa tay xong, đi từ phòng vệ sinh ra, Diệp Noãn thấy Hạ Xuyên đứng trước cửa. Cô cũng không tự luyến đến mức nghĩ là hắn đang đợi mình, cho nên đi thẳng qua mặt hắn. Nhưng lúc cô đi ngang qua người hắn, Hạ Xuyên đưa tay giữ cổ tay cô lại.

“Anh?” Diệp Noãn ngẩng đầu nhìn hắn.

Hạ Xuyên cong cong khóe môi, kéo cô vào một phòng karaoke trống.

“Anh làm gì?” Trong bóng đêm, Diệp Noãn giãy tay mình khỏi sự cầm nắm.

Hạ Xuyên ấn đại môt công tắc, đèn trong phòng bật lên, xoay tròn. Chùm sáng đủ màu lướt qua trên mặt, hắn nhìn cô, nhíu mày, dùng hai tay chống vào tường, giam cô lại ở giữa.

Dùng cụm từ đang rất mốt để miêu tả tình huống này, đó là Diệp Noãn bị “được dồn vào tường”, nhưng một chút lãng mạn cô cũng không thấy đâu, cũng không thấy tim đập như nai con nhảy loạn. Mùi thuốc lá và mùi rượu trộn lẫn trên người Hạ Xuyên cùng hơi thở quen thuộc của hắn chỉ làm cô tăng cường phòng bị, Diệp Noãn lạnh lùng nhìn hắn: “Anh định làm gì?”

Hạ Xuyên không trả lời cô, hắn hỏi cô một câu rất không liên quan: “Trong đoàn kịch, lúc nào em cũng hành xử thế này sao?”

“Thế này là thế nào?”

“Tìm hiểu đối phương, xong rồi lại tỏ ra tránh né, làm như vậy để hấp dẫn sự chú ý của người ta?”

“Anh nói bậy bạ gì đó?” Diệp Noãn giơ tay đẩy hắn, “Tôi không biết gì về anh cả, cũng không muốn hấp dẫn sự chú ý của anh để làm gì.”

Thân mình Hạ Xuyên lại càng áp sát: “Vậy thì Tô Giản kia thế nào? Anh nhìn thấy hắn đối với em cũng cố gắng đấy.”

“Liên quan gì đến anh?”

“Cùng là bị em bỏ bùa mê… Vậy sao lại không liên quan được?”

[FULL] Thiên Phú - Cát HềNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ