Edit: anh Dờ
Chìa khóa nhà đã về tới tay, Quý Hoài lập tức gia nhập vào hàng ngũ đóng gói hành lý chuẩn bị lên thủ đô học. Cậu nghĩ, phải học những bốn năm, tốt nghiệp xong có khi sẽ ở lại thủ đô luôn nên có thứ gì là cậu nhét hết vào hành lý mang đi.
Quý Hoài nhìn mấy vali to đùng nhét đầy đồ đạc, cân nhắc nói: "Chúng ta có thể ký gửi trước qua đó, tới bên kia thì mời một người giúp việc, à đúng rồi, nhà có lớn không anh, mấy đồ đạc này đem theo có chỗ để không?"
"Em muốn đặt bao nhiêu thứ cũng được, mời giúp việc rồi, nhà cũng đã dọn dẹp, cứ đến là ở được ngay."
"Ồ, dạ." Quý Hoài cười cười gật đầu.
Giang Tử Mặc kéo vạt áo cậu để cậu ngã vào trong lòng mình, hắn ôm Quý Hoài lăn ở trên giường một vòng, Quý Hoài cười khúc khích, tóc mái hất lên trên lộ ra trán.
Giang Tử Mặc vươn tay vuốt tóc cậu, nói: "Hôm nay là sinh nhật tôi, em chuẩn bị quà gì rồi?"
"À." Quý Hoài trốn tránh ánh mắt, ấp úng nói: "Tiền em tiêu đều là do anh cho, sao anh lại muốn em mua quà chứ?"
Giang Tử Mặc cố ý trầm mặt xuống: "Vậy là không mua?"
"...Mua rồi." Quý Hoài thở dài một hơi, "Tối nay tặng anh."
"Tôi chờ." Giang Tử Mặc cười cúi đầu xuống hôn cậu, Quý Hoài đang bị hôn quay cuồng trời đất thì bỗng nhiên nhớ tới nồi cháo còn đang đun trên bếp, thế là đẩy Giang Tử Mặc ra nhảy xuống giường.
Giang Tử Mặc thấy Quý Hoài vội vàng hấp tấp chạy ra khỏi phòng thì nằm ra giường mà cười. Hắn sờ lên môi, cảm giác mềm mại từ đôi môi của Quý Hoài vẫn còn đó, ngọt ngọt như miệng cả ngày ăn kẹo vậy.
Từ lúc Quý Hoài nói muốn thi vào Kinh Đại hắn đã có ý định chuyển lên thủ đô ở. Mấy năm nay hắn vẫn ở Kim Thành là vì không muốn Hoa gia sống thoải mái, vả lại một mình hắn cũng không có nơi nào để đi.
Nhưng bây giờ thì khác, có bà xã rồi, đương nhiên bà xã đi đâu phải chạy theo tới đó, huống hồ hắn không yên tâm khi để Tiểu Hoài ở bên ngoài một mình. Bên ngoài toàn sài lang hổ báo, hắn phải đi theo để trông coi, thường xuyên tuyên bố chủ quyền, quản lý cậu thật chặt thì mới yên tâm.
Giang Tử Mặc ngồi dậy vươn vai.
Nếu hắn đã quyết định đi cùng Quý Hoài thì cũng đã đến lúc xử lý những người nên xử lý rồi.
Giữa trưa cô Thúy đến làm mấy món ăn, Quý Hoài cơm nước xong thì bắt đầu rầu rĩ. Cậu không có việc gì làm nên đành lấy cây lau nhà ra chà chà lau lau một lượt, sau đó định đi giặt quần áo thì phát hiện ra cô Thúy đã giặt rồi. Cậu lượn đi lượn lại trong phòng khách tìm việc làm cho đỡ rảnh rỗi, còn Giang Tử Mặc thì ngồi trên sofa xem TV.
Hai tiếng sau, Quý Hoài không nhịn được nữa nên lấy di động và ví tiền, đi đến trước mặt Giang Tử Mặc.
"Chú Mặc, em muốn đi ra ngoài một lát."
Giang Tử Mặc ngẩng đầu nhìn cậu: "Đi làm gì?"
Quý Hoài ậm ừ mãi cũng chưa nói ra được, cậu thở dài thấp giọng nói: "Em đi một tý thôi rồi về ngay, buổi tối... buổi tối có bất ngờ dành cho anh."
BẠN ĐANG ĐỌC
1.[Đam mỹ] Chú, mượn đùi ôm một chút - Đương Thả
Short StoryTác giả: Đương Thả Thể loại: Đam mỹ, trùng sinh, hào môn, niên thượng, ngọt sủng, 1x1, HE Số chương: 184 chương + 11 phiên ngoại Ê đít: Dờ + Cáo CP: Thiếu niên thiên tài âm hiểm ngoan độc công x Trùng sinh nhát gan xinh đẹp thiện lương thụ (lúc đầu...