Edit: anh Dờ
Giang Tử Mặc trở về nhìn thấy Quý Hoài đầy vết thương thì nổi trận lôi đình, cho tới giờ Quý Hoài chưa từng thấy Giang Tử Mặc giận đến vậy.
"Xảy ra chuyện gì? Lục Thất, lăn ra đây!"
"Thiếu gia." Lục Thất sợ sệt vô thức nhìn Vương Văn Bân, Vương Văn Bân không nhìn anh, vẻ mặt vô cùng lạnh nhạt.
"Bao nhiêu người như thế mà để Tiểu Hoài bị đánh?!" Giang Tử Mặc nổi thịnh nộ, "Một đám thanh niên đầu hai đầu ba cả rồi, Quý Hoài mới bao tuổi? Mười mấy tuổi! Các cậu lại bảo em ấy ra ngoài mua cơm?"
"Lão đại, chuyện này là do chúng tôi sai." Lão Ngũ khó xử đứng dậy, "Chị dâu bị thương là do chúng tôi."
Bây giờ tới lượt Quý Hoài khó xử, cậu duỗi tay kéo kéo Giang Tử Mặc, bị hắn trừng lại, "Em đứng sang một bên, tý nữa tôi dạy dỗ em sau."
"Dạ." Quý Hoài không dám động đậy.
Giang Tử Mặc mắng một trận tơi bời, Lục Thất bị hắn mắng như tát nước vào mặt không dám ngẩng đầu lên. Giang Tử Mặc giáo huấn bọn họ xong thì lôi Quý Hoài vào văn phòng, "Rầm" một tiếng đóng sầm cửa lại.
Quý Hoài sợ muốn chết, sắc mặt của chú Mặc vô cùng tệ, hắn kéo cậu ngồi xuống sofa. Lúc chú Mặc vươn tay ra, Quý Hoài nhắm mắt rụt cổ lại theo bản năng.
"Trốn cái gì?" Giang Tử Mặc trầm giọng, "Dăm hôm ba bữa lại bị thương, tôi vừa rời mắt đi là có chuyện, tôi nên nhốt em lại mới đúng, không cho đi bất kỳ đâu hết!"
"Được." Quý Hoài hận không thể gật đầu cái rụp đồng ý luôn, vừa lúc cậu không muốn đến trường để rồi xa chú Mặc. Cậu không muốn rời khỏi hắn, vậy cứ để chú Mặc nhốt cậu lại đi.
"Bị thương chỗ nào?" Giang Tử Mặc nhìn khóe miệng cậu bị bầm một vết xanh tím, cánh tay cũng bị ứ máu, hắn đen mặt, cứ như một giây tiếp theo sẽ rút dây lưng ra quật Quý Hoài vậy.
Í? Tại sao lại là dây lưng?
"Thuốc đâu? Lục Thất không mua thuốc à?!" Giang Tử Mặc quát lên, Lục Thất đứng ngoài cửa sợ run như cầy sấy.
"Có có, anh Lục có mua rồi." Quý Hoài lập tức lấy thuốc ra, Giang Tử Mặc nghiêm mặt xốc áo Quý Hoài lên, mặt lại tối sầm.
Quý Hoài không dám lên tiếng, bây giờ cậu có mở miệng cũng không dỗ nổi, chú Mặc đang nóng, cậu nói gì cũng thành sai, chú Mặc có khi còn giận thêm.
Giang Tử Mặc bôi thuốc xong thì gọi Lục Thất vào. Lục Thất đơn giản thuật lại sự việc một lần, cuối cùng kết thúc bằng việc Lục Thất dẫn theo vài người đi tẩn cho bọn kia một trận.
"Bọn kia hai tháng nữa chắc cũng chưa xuống giường được." Lục Thất sợ Giang Tử Mặc kích động quá sẽ làm ra mấy chuyện phải vào tù ngồi, lập tức bổ sung thêm một câu.
Vẻ mặt Giang Tử Mặc trở nên hung ác ngoan độc, bảo Lục Thất lấy video giám sát ra cho hắn xem.
Giang Tử Mặc xem lại đoạn video hai tên cướp kia đi ra từ hẻm, cơm nước xong rồi đi vào tiểu khu. Quý Hoài ngồi ở sofa, cảm thấy chú Mặc đã bớt giận đi một chút thì đi vòng ra phía sau ghế của Giang Tử Mặc.
BẠN ĐANG ĐỌC
1.[Đam mỹ] Chú, mượn đùi ôm một chút - Đương Thả
Short StoryTác giả: Đương Thả Thể loại: Đam mỹ, trùng sinh, hào môn, niên thượng, ngọt sủng, 1x1, HE Số chương: 184 chương + 11 phiên ngoại Ê đít: Dờ + Cáo CP: Thiếu niên thiên tài âm hiểm ngoan độc công x Trùng sinh nhát gan xinh đẹp thiện lương thụ (lúc đầu...