Edit: Dép
Ngày hôm sau, Quý Hoài cảm nặng hơn, mũi tắc nghẹt chỉ có thể dùng miệng để thở.
Cho nên sáng nay khi Lục Thất muốn đưa Quý Hoài đến trường, Giang Tử Mặc rất không vui, bày vẻ mặt lạnh tanh với Lục Thất.
Trước khi Quý Hoài đi, Giang Tử Mặc lôi một chiếc áo phao ở trong tủ ra, áo phao màu đen rất dày, mặc vào dài tới đầu gối.
Quý Hoài cảm thấy hơi làm quá, còn chưa tới lúc rét nhất mà bây giờ đã mặc áo phao dày như vậy, đến đợt Tam Cửu* thì phải làm sao?
*Tam Cửu (Tam Cửu Thiên 三九天): Chỉ ngày 19/12 - 27/12 sau Đông Chí, đợt lạnh nhất mùa đông theo lịch nông TQ.
Giang Tử Mặc không cho cậu phản đối, mặc áo phao vào cho cậu, đến khi biến Quý Hoài thành một cục bông tròn mới thả cậu ra cửa.
Lục Thất vừa thấy tạo hình của Quý Hoài thì phì cười, Giang Tử Mặc lạnh lùng trừng anh một phát, Lục Thất nhanh chóng thu lại sắc mặt, khen: "Mặc như thế vừa ấm lại còn dễ thương."
Khoảng thời gian này Quý Hoài cao lên không ít, dinh dưỡng bổ sung đầy đủ, mặt thêm được tý thịt, bọc trong lớp mũ lông xù giống y hệt viên bánh trôi.
Quý Hoài buồn bực tới lớp, bạn cùng lớp nhìn thấy Quý Hoài mặc dày như vậy thì đều kinh ngạc nhìn ra thời tiết bên ngoài. Ủa đúng mà, giờ mới chớm đông, sao đã mặc y như trời rét buốt lắm ấy.
Quý Hoài nghẹt mũi, đầu mơ màng, cứ ngồi tại chỗ không nhúc nhích, như một cục bánh trôi đen to đùng bất động.
Mỗi lần Tiêu Trình đi WC trở về muốn lách vào bên trong thì đều bị Quý Hoài chặn lại. Hai lần sau Tiêu Trình mất hết kiên nhẫn, Quý Hoài bất đắc dĩ đứng lên nhường đường cho cậu ta đi vào trong chỗ ngồi.
Buổi sáng cậu vẫn còn hơi sốt, bây giờ đầu ngày càng nặng, động tác chậm hơn bình thường nửa nhịp.
"Ốm nặng như thế còn cố gồng làm gì." Tiêu Trình mặt nặng mày nhẹ, đi vào chỗ ngồi.
Quý Hoài xoa xoa mi mắt muốn làm mình tỉnh táo một chút, không đáp lời cậu ta.
Buổi chiều, cậu khó chịu kinh khủng, ý thức đã mơ hồ, cậu không kiên trì thêm được nữa liền xin thầy cho nghỉ. Thầy Liêu thấy sắc mặt cậu thực sự rất xấu, bảo cậu về nghỉ ngơi cho tốt sau đó cho phép cậu nghỉ.
Quý Hoài đang nghĩ hay là bắt xe đi về cho rồi, chợt có một chiếc sedan bóp còi dừng trước mặt cậu, tiếp đó kính xe hạ xuống, lộ ra khuôn mặt của Tiêu Đồng.
Tiêu Đồng nghiêng đầu cười hỏi: "Quý Hoài, em đi đâu đấy?"
"Em về nhà." Quý Hoài hơi sững sờ, sao Tiêu Đồng lại xuất hiện ở đây.
"Có rảnh không? Anh muốn tâm sự với em." Tiêu Đồng nhìn cậu hỏi, bàn tay nắm vô lăng của y vô thức gõ nhịp.
Quý Hoài ngừng lại một chút, lên xe.
Tiêu Đồng dẫn cậu tới một quán trà riêng tư, lúc này quán rất vắng, phần lớn chỗ ngồi đều trống, chỉ có vài mống người.
BẠN ĐANG ĐỌC
1.[Đam mỹ] Chú, mượn đùi ôm một chút - Đương Thả
Short StoryTác giả: Đương Thả Thể loại: Đam mỹ, trùng sinh, hào môn, niên thượng, ngọt sủng, 1x1, HE Số chương: 184 chương + 11 phiên ngoại Ê đít: Dờ + Cáo CP: Thiếu niên thiên tài âm hiểm ngoan độc công x Trùng sinh nhát gan xinh đẹp thiện lương thụ (lúc đầu...