Trong chăn, bàn tay trái của Minh Khuê vẫn còn đang nắm chặt tay Thanh Nghi, tình cờ, nơi đó lại đặt gần ngay bộ vị khó nói đang cứng ngắt của hắn.
Hô hấp Minh Khuê hỗn độn, đầu óc rối như tơ vò. Hắn run run đưa tay phải đến gần gương mặt đang say ngủ của Thanh Nghi, khẽ miết đôi môi nhỏ nhắn của y, vuốt ve hàng mi rẻ quạt của y, còn có xoa nhẹ chóp mũi phập phồng của y.
Minh Khuê nhắm mắt lại, hắn cảm thấy hít thở không thông, môi hé mở, thở dốc.
Lúc này đây, Minh Khuê dường như đã hạ quyết tâm, tay trái của hắn lật bàn tay của Thanh Nghi lại, chậm rãi đưa đến gần thứ hỏa dục thiêu đốt kia.
Cổ họng hắn phát ra một tiếng rên thỏa mãn trầm thấp, da đầu tê dại.
Hơn một trăm năm nay, hơn một trăm năm tìm kiếm, chờ đợi, cuối cùng, hắn cũng có được y.
Cho dù hiện tại chỉ dừng lại ở bước này, nhưng hắn cũng thập phần hạnh phúc.
Hắn không nhịn được tự mình mê mang.
Có phải như vậy chính là Thanh Nghi đã âm thầm chấp nhận hắn hay không?
Y có biết không? Y có phải cũng đang tỉnh táo không?
Y có nhìn thấy hắn không?
Nghĩ như vậy, Minh Khuê nhẹ nhàng xốc chăn lên, gương mặt anh tuấn của hắn cùng vùng ngực không che đậy hiện ra, nghiêng người nhìn Thanh Nghi, cặp mắt đen láy sáng ngời, như đói như khát nhìn y chằm chằm, vừa có trân trọng đắn đo của người trẻ tuổi, vừa có dục vọng không tài nào che giấu nổi của kẻ si tình.
Hơi thở ồ ồ của Minh Khuê vang vọng khắp phòng, đầu óc hắn rối tinh rối mù, suy nghĩ chồng chất, mồ hôi ướt đẫm cả lưng, chảy dọc xuống cơ bắp màu lúa mạch rắn chắc.
Minh Khuê mạnh tay vứt bỏ trung y của mình và Thanh Nghi sang một bên, cúi người gặm cắn cả người y.
Đôi mắt hắn giờ đây, hoàn toàn lún sâu vào một người.
Minh Khuê gọi tên Thanh Nghi mấy lần, nhưng y vẫn nằm ngủ mê mang
Sau đó, hắn cả gan đem lưỡi vói vào miệng y, nhấm nháp đôi môi nhỏ nhắn, dường như chưa biết đủ, hắn cường ngạnh khuấy đảo răng lưỡi, hút hết mật dịch trong miệng y.
Tiếng nước khe khẽ truyền ra, hắn duỗi tay vuốt ve lên từng tấc từng tấc da thịt người của dưới thân, ánh trăng chiếu không tới được bọn họ, nhưng dưới bóng đêm mờ ảo, nét đẹp của mỹ nhân vẫn hiện lên rõ mồn một.
Làn da trắng nõn, gương mặt thanh thuần ôn nhuận, eo nhỏ mềm mại, thân hình mảnh khảnh, hai khỏa anh đào đỏ bừng e thẹn.
Như một cánh hoa e ấp nở rộ.
Ái dục lan tràn, Minh Khuê lần đầu tiên để cho bản thân mình buông thả, dục vọng hoàn toàn điều khiến con người hắn.
Tiếng nước, tiếng hôn, tiếng thở dốc, tiếng gầm gừ, hòa vào màn đêm sâu thẳm.
Cũng như trong giấc mộng xuân hằng mơ ước từ thuở thiếu thời, nam nhân thô bạo triền miên, khàn khàn hôn trầm.
![](https://img.wattpad.com/cover/304287416-288-k930612.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Nhật ký cầu yêu của xui xẻo tiên nhân
HumorTrên trời dưới đất, có một truyện cười không ai không biết. Có một thanh y tiên nhân nọ, cao cao tại thượng, thế mà vì yêu cam chịu đọa lạc chốn nhân gian, tại hoàng thành mở một tửu lâu, ngày ngày túy sinh mộng tử. Còn về tình nhân trong mộng của y...