Chương 74: Cô gái bị treo cổ chết (2)

27 3 0
                                    


Mã Nhất Binh thừa dịp này liền than thở: "Các anh biết Trương San Mai bị treo cổ chết như thế nào không? À, Trương San Mai chính là cô gái đã chết đó, cô ấy rất nổi tiếng trong trường chúng tôi, là người tranh giành háo thắng, thích thu hút sự chú ý của người khác, từ lâu đã ra nghề và tham gia diễn xuất trong một số bộ phim, rất nhiều bạn nữ đều không thích cô ta."

Lý Nhược Lam hứ một tiếng, "Anh nói những lời thừa thãi gì vậy hả?"

"À, à, nói chuyện chính." Mã Nhất Binh định thần lại.

"Đây là văn phòng của phòng giải tỏa di dời đó." Trần Hiểu Khâu nhắc nhở.

Mã Nhất Binh chân tay lóng ngóng.

"Được rồi, hết giờ làm việc rồi, chúng ta tìm chỗ nào đó vừa ăn vừa nói chuyện đi." Tôi nhìn ra được Mã Nhất Binh thật sự lo lắng, một tuần không gặp, cậu ta đã ốm đi nhiều, hai bên má gầy hóp lại, vốn là một anh chàng đẹp trai lại bị giày vò thành ra thế này, khiến tôi cũng sinh lòng thương hại.

Mã Nhất Binh nói muốn đãi chúng tôi, đám người chúng tôi sao có thể không ngại được chứ? Lý Nhược Lam không phải gánh những áp lực kia, hơn nữa còn có chút ngang ngược, có thể nhìn ra được cô ta còn ghi nhớ mối thù lần trước Mã Nhất Binh "biết chuyện mà không báo".

Gã Béo hóa giải sự ngại ngùng này, chọn một nhà hàng thức ăn nhanh rẻ.

Mã Nhất Binh vui mừng cảm kích.

"Nói đi, rốt cuộc chuyện là như thế nào?" Tí Còi vừa gắp thức ăn vừa nói, giọng điệu không được nhẹ nhàng, nhưng vẫn chừa đường lui cho Mã Nhất Binh

"Sợi dây thừng treo chết Trương San Mai là của câu lạc bộ kịch nói của tụi em." Mã Nhất Binh mặt mày khổ sở, chọc đũa vào chén cơm, nhưng không có tâm trạng để ăn.

"Lại là đồ của câu lạc bộ kịch nói các cậu sao?" Tí Còi chế nhạo.

Mã Nhất Binh cúi đầu, "Là đạo cụ của câu lạc bộ kịch nói tụi em, một vở kịch khác của tụi em lấy bối cảnh là cuộc chiến tranh vào thế kỷ 18 ở Europa, trong đó có một màn kịch bị hành hình bằng cách treo cổ, phải sử dụng đạo cụ này."

Quách Ngọc Khiết không thể tin được, "Câu lạc bộ kịch nói của các cậu toàn biểu diễn những thứ gì vậy hả?"

"Kịch bản rất hay, phản ánh những vấn đề xã hội thời bấy giờ, cái đạo cụ treo cổ đó thật ra là sợi thòng lọng, nếu dùng nó để treo cổ thật thì chắc chắn người sẽ rớt xuống. Màn kịch đó có các biện pháp an toàn khác." Mã Nhất Binh chỉ vào thắt lưng của mình, "Chỗ này sẽ thắt dây an toàn, đến khi đó người rơi xuống, sẽ được dây an toàn giữ lại, sợi dây treo cổ sẽ không siết chặt. Cũng giống như vở kịch Đại Gia Đình, đã biểu diễn lâu năm như vậy, màn kịch đó chưa từng gặp sự cố gì cả."

"Hung thủ đã dùng chính sợi dây thừng của câu lạc bộ kịch nói các cậu, nhưng lại cố tình thắt nút thắt chết sao?" Tí Còi hỏi.

"Đúng là như vậy."

"Lẽ nào trường muốn truy cứu trách nhiệm các cậu cất giữ đạo cụ không tốt sao?" Gã Béo suy đoán.

HỒ SƠ BÍ ẨN [Thanh Diệp linh dị sự vụ sở] ( bản dịch) ( QUYỂN 1 )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ