Chương 48: Dì bay lượn trong trái tim con

328 29 5
                                    

Cố Thiên Quân né tránh, khuôn mặt duyên dáng đỏ bừng rõ ràng, cô ấy kéo tóc xuống, "Không biết lớn nhỏ."

Thời An vung chân hai cái, ánh mắt mơ hồ, nhìn Cố Thiên Quân, không khỏi kinh ngạc: Dì ấy đẹp đến vô thực.

Tự sờ mặt mình, khóe miệng rũ xuống, "Dì Cố, mặt con cũng nóng quá nè."

Cố Thiên Quân cười không lộ răng, "Bắt chước."

Thời An giận dỗi, "Ồ."

Trong lúc hai người không chịu nhìn nhau, Hạ Dạng bước ra, vẻ mặt oán giận, cô châm biếm, "Tôi sắp tức chết vì Tô Nhiên mất, còn lo cho cô ta thì tôi không còn mang họ Hạ nữa."

Cố Thiên Quân bối rối, "Hai người các cô làm sao thế?"

Hạ Dạng xụ mặt, "Tôi lo cô ta ngã, muốn giúp cô ta tắm, cô ta không chịu, hắt nước ướt cả người tôi."

Cố Thiên Quân liếc nhìn Thời An, lộ ra biểu cảm "Quả nhiên bị con nói trúng rồi", sau đó, hồi lâu mới rặn ra hai chữ, "Cái này——."

Thời An cười thầm.

Hạ Dạng vẫn chưa nguôi giận, "Tôi vốn dĩ có ý tốt, cô ta lại chế giễu, làm như tôi ăn được cô ta ấy."

Cô vừa nói, Cố Thiên Quân vừa ho khan.

Hạ Dạng lúc này mới ý thức được Thời An ở đây, không nên nói những lời này, vội vàng ngậm miệng.

Cố Thiên Quân nheo mắt, khóe môi khẽ nhếch, "Cô Hạ, vậy cũng không thể chị ấy ở trong đó một mình chứ, mau vào xem đi."

Hạ Dạng hờn dỗi, "Tôi không đi."

Cố Thiên Quân cười mà không nói.

Hạ Dạng tức giận liền sẽ biến thành kẻ ngốc, nói mà không nghĩ, "Cô ta thích cô, đâu có thích tôi."

Lông mày Cố Thiên Quân run lên, vội nhìn Thời An, cũng may, Thời An không hề nghĩ đến chuyện đó, hồn nhiên nói: "Cô Hạ, cô Tô làm sao lại không thích cô được?"

Hạ Dạng: "Nói cũng phải."

Sau đó, cô lại cười ngốc nghếch, đi về phía phòng tắm, "Vậy bỏ họ Hạ vậy, tôi là đại nhân độ lượng, không tị nạnh với cô ta."

Nói xong, chui vào nhà tắm.

5 giây sau, bên trong truyền tới tiếng lốp bốp, loáng thoáng nghe, giọng điệu Tô Nhiên lạnh lùng, "Cút ra ngoài."

Hạ Dạng: "Không cút."

Thời An mặt đầy hóng hớt, thò đầu nhìn, "Dì Cố, dì có muốn qua xem không, vì sao họ lại cãi nhau?"

Cố Thiên Quân: "Dì không đi."

"Ồ." Thời An có chút thất vọng, "Con vẫn muốn đợi dì xem rồi kể con nghe có chuyện gì cơ."

Cố Thiên Quân tươi cười, "Con tò mò vậy thì tự vào xem là được mà."

Thời An xua tay, "Bỏ đi, bỏ đi."

Cuối cùng, 20 phút sau, cửa nhà tắm mở ra.

Tiếp đó, Thời An trợn tròn mắt, bởi vì, bộ dạng Hạ Dạng nhếch nhác, quần áo ướt hết nửa, lại trực tiếp bế Tô Nhiên ra ngoài.

[BHTT] Mười Lăm Mùa Xuân - Nhất Cá Bạch DươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ