Biên tập bởi Bà Còm
Convert và đăng ở Wiki dịch bởi "Đu #ATVNCG xong rồi nhưng vẫn suy"LƯ NHỤC HỎA THIÊU 驴肉火烧
Đây có thể gọi là Donkey burger. Thịt lừa được hầm với hai mươi loại gia vị khác nhau, sau đó xé sợi hay băm nhỏ. Bánh kẹp rất đặc biệt, giòn bên ngoài và bên trong có nhiều lớp như vỏ bánh Patê Sô, được áp chảo trước cho phồng xốp thành nhiều lớp rồi cho vào lò nướng để lớp ngoài giòn tan, sau đó xẻ bánh ra nhét thịt lừa vào, thêm ớt xanh và ngò. Đây là món ăn nhẹ nổi tiếng của vùng Bảo Định và Hà Gian: vùng Bảo Định thì bánh hình tròn kẹp thịt lừa nóng, còn Hà Gian thì bánh hình chữ nhật kẹp thịt lừa lạnh.
Sài Cầm Hổ đi không bao lâu, Điền Khoảnh cũng phải khởi hành.
Anh chàng điều chỉnh hành trình theo lời khuyên của Sài Cầm Hổ, quyết định đến kinh thành thăm Đại sư huynh trước, thuận tiện tham gia thi Hội, có kết quả rồi mới tính xem đi về đâu.
Sư Nhạn Hành hỏi nhỏ Bùi Viễn Sơn: “Nhị sư huynh nhắm được kết quả thế nào ạ?”
Bùi Viễn Sơn nói thẳng không kiêng dè: “Khoảng tam giáp hay cùng lắm là nhị giáp mà thôi.”
Nhị giáp là đứng đắn đỗ Tiến sĩ, tam giáp được ban danh hiệu Đồng tiến sĩ, nói trắng ra chính là “Thật sự ngươi chưa tới trình độ này, nhưng ngươi cố đi được đến tận đây coi như không có công lao cũng có khổ lao, thôi thì cho ngươi giải khuyến khích!”
Nói gì thì Đồng tiến sĩ chỉ là vị trí an ủi, danh không chính ngôn không thuận, sau này sẽ khó tiến cao.
Sư Nhạn Hành lập tức sốt ruột kiểu như có người thân đi thi đại học: “Vậy nên để Nhị sư huynh chờ thêm một năm nữa hay không? Dù sao huynh ấy vẫn còn trẻ.”
Khoa cử thời này có một điểm tốt hơn thi đại học thời hiện đại, chính là thí sinh có thể tự điều chỉnh tiến trình khảo thí bất cứ lúc nào căn cứ theo hoàn cảnh và tình trạng sức khỏe của bản thân.
Ai ngờ Bùi Viễn Sơn liếc Sư Nhạn Hành một cái, ung dung phán: “Hắn không thể nào đạt được ba vị trí cao nhất.”
Ý là dẫu có nỗ lực cũng chỉ được nhị giáp.
Thí sinh đi tới nửa sau của con đường khoa cử thì gần như là tranh đua tài năng. Không phải chỉ cần ngươi nỗ lực hơn người khác dăm ba năm là có thể vượt qua cửa ải này.
Hơn nữa, khoa cử chỉ là bước đầu tiên để tiến vào quan trường, bao nhiêu người cho dù thi đậu nhưng cả đời vẫn tầm thường không làm được gì.
Thử nghĩ xem, mỗi ba năm một lần thi Hội, mỗi kỳ có ba trăm tiến sĩ, thật là một mảng người đông đúc.
Ngoại trừ ba vị trí cao nhất là Trạng Nguyên, Bảng Nhãn, Thám Hoa, trông chờ người có địa vị nhớ kỹ ngươi thật sự rất khó.
Nếu muốn được triều đình trọng dụng, đầu tiên phải khiến bệ hạ và các triều thần biết có một người như ngươi!
Theo cách nói của Bùi Viễn Sơn, hoặc là ngươi phải có tài cán ngút trời, hoặc có tài văn chương kinh thế, hoặc là tuổi trẻ hơn người, hoặc có dung mạo đập vào mắt người khác khiến họ khó quên.
BẠN ĐANG ĐỌC
THỰC TOÀN THỰC MỸ
Historical FictionTác giả: Thối Địa Qua Thể loại: Cổ đại, Xuyên không, Điền văn, Mỹ thực, Ngọt ngào, HE Số chương: 202 chương chính truyện và 3 chương ngoại truyện Nguồn convert: đăng ở Wiki dịch bởi bạn Đu #ATVNCG xong rồi nhưng vẫn suy T_T Bìa: Designed bởi Sườn Xà...