Chương 93: Món lẩu tiến công

4.8K 322 10
                                    

Có lẽ là nhờ đúng mùa, cũng có thể là nhờ lực lượng quần chúng nòng cốt từ lễ hội lẩu ở Đông Thị lần trước, món lẩu ở tất cả các quán chi nhánh đều vô cùng đắt khách.

Thẩm Thiều Quang tận dụng thời cơ, mô phỏng lại tháng cua hồi mùa thu, tổ chức "tháng lẩu", giơ cao khẩu hiệu "Mỗi ngày ăn, một vị mới", cũng làm riêng một thực đơn lẩu, đếm qua một chút, đúng thật là có hơn ba mươi loại.

Lẩu của Thẩm Ký đúng là đa dạng thật, nhưng trong này cũng xen vào yếu tố mánh lới.

Trước kia Thẩm Ký đã có sẵn bảy, tám loại nước lẩu, bao gồm các loại canh sữa kinh điển, nước dùng trong vắt, nước hầm hải sản tươi ngon tạo nên thương hiệu, nước hầm đầu cá xương cá, nước hầm nấm, nước hầm táo đỏ câu kỷ tử long nhãn, đến mùa đông năm nay, gia tộc lẩu lại lớn mạnh thêm.

Trong đó có thêm một loại là lẩu dưỡng sinh. Người Đường khá chú trọng dưỡng sinh, chả biết bao nhiêu người hái thuốc luyện dược, đến cả người bình thường cũng thích ăn cơm gạo đen, uống cháo hoàng kỳ.

Cơm gạo đen, còn được gọi là cơm thanh tinh, dùng lá nam chúc giã nát lấy nước ngâm với gạo nếp, sau đó hấp lên - quá trình này rất cầu kỳ, phải "chín ngâm chín hấp chín phơi". Hạt gạo trải qua quá trình này rồi thì có thể luộc lên ăn, cũng có thể ngâm ăn, có thể coi như đồ ăn liền. Thẩm Thiều Quang đã ăn mấy lần, cảm thấy mùi vị cũng không quá đặc sắc - nhưng mà thực phẩm trị liệu thì thứ quan trọng không phải là mùi vị, không phải Đỗ Phủ cũng đã từng nói sao, "Nào đâu cơm thanh tinh, cho người ta trẻ lại*."

* Trích "Tặng Lý Bạch (Nhị niên khách Đông Đô)" của Đỗ Phủ, bản dịch của Nhượng Tống.

Thẩm Thiều Quang mời lang trung kê chừng mười thang thực phẩm trị liệu cuối mùa thu đông phù hợp với dân chúng, trong đó có một toa thật sự có nam chúc, vì nó có tác dụng cường gân ích khí, cố tinh trú nhan, quá hợp để bồi bổ thân thể trong mùa đông. Ban đầu Thẩm Thiều Quang còn lo là bỏ thêm lá nam chúc thì nước canh sẽ đen thui, ảnh hưởng tới khẩu vị, nào ngờ mọi người lại tiếp nhận món này khá tốt.

Có thực khách làm thơ khen "Canh sữa câu kỷ nhan như ngọc, nồi cơm thanh tinh sắc như đan", y như quảng cáo cho sản phẩm làm đẹp vậy.

Ngoài những thứ nước lẩu có tác dụng trị liệu này thì một người xuyên không như nàng, một người đến từ thời đại ớt chiếm hơn nửa nồi lẩu như nàng, nếu không làm ra được một nồi lẩu vị cay thì thật sự không yên lòng nổi.

Thẩm Thiều Quang và Vu Tam thử đi thử lại năm, sáu lần, cuối cùng cũng làm ra được nồi lẩu cay vừa miệng.

Dùng dầu vừng và mỡ gà để chiên hoa tiêu, hành, gừng tạo mùi thơm, thêm các loại hương liệu hạt tiêu, hạt đậu khấu, chiên sơ lên, sau đó thêm thật nhiều tương sẻn và một lượng tương chao, cơm rượu và đường vừa phải vào trộn đều lên, mùi cay thơm nồng sặc mũi sẽ bốc lên cùng với hơi nóng.

Tiểu nhị vừa vào bếp đã hắt hơi một cái, vội vàng chạy ra, mà Thẩm Thiều Quang và Vu Tam đều trang bị khẩu trang kín mít - tất cả đều do A Viên khâu. Bọn họ châm nước hầm vào những nguyên liệu vừa mới rang xong, sau đó dùng vải mỏng lọc bã, lại thêm dầu hoa tiêu nóng hổi, thế là cũng có đôi nét của lẩu cay Tứ Xuyên thời hiện đại.

Tiệm cơm nhỏ thành Trường AnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ