Chương 107: Cuối cùng cũng kết hôn

7.1K 331 46
                                    

Chiến sự ở phương bắc kết thúc nhanh hơn nhiều so với dự đoán của mọi người, nhưng việc tra xét lại vụ án Ngô Vương lại hơi chậm, hôn kỳ của Lâm Yến và Thẩm Thiều Quang thì lại càng chậm hơn, vốn định đầu hạ lại kéo dài tới tận trung thu.

Triệu Vương biết tin con trai thứ tư Lý Vực đã bị bắt thì tái phát bệnh hen, con trai thứ hai Lý Tê đang bị giam giữ được sự giúp đỡ của các bằng hữu cũ đã cướp đoạt binh quyền, mà tam lang vốn vẫn luôn mềm yếu thì được sự ủng hộ của một số binh tướng khác, phân thành phe phái đối chọi nhau. Tam lang không địch nổi nhị lang, dứt khoát dẫn người "bỏ tà theo chính" quay đầu sang đứng về phía triều đình.

Quân chinh phạt phương bắc cùng quân trong ngoài Nhạn Môn quan vây kín ba mặt, con thứ Lý Tê của Triệu Vương bại trận, trốn tới Hằng Châu nằm dưới sự kiểm soát của quân Thành Đức thuộc ba trấn Hà Sóc. Qua quá trình điều giải, quân Thành Đức dâng nộp Lý Tê và một đám phụ tá, tướng lĩnh nòng cốt.

Tháng năm, tin thắng trận từ tiền phương được tức tốc đưa về Trường An. Chư thần lộ ra nụ cười thoải mái, hoàng đế cũng thở phào nhẹ nhõm. Bách tính Trường An thì lại chẳng thấy có gì cả, đã biết trước là đám nghịch tặc kia sẽ không làm nên chuyện rồi, âm thầm mưu sát thế thì có cái bản lĩnh gì chứ?

Nghe nói lúc đại quân tiến vào Bắc Đô thì thi thể của Triệu Vương đã hôi thối bốc mùi rồi mà vẫn còn chưa được khâm liệm, bên cạnh cũng không có ai trông chừng. Vị đại vương này chiếm giữ Bắc Đô đã hơn mười năm nay, trong tay nắm giữ binh quyền của ba quận, thời tiên đế đã từng mượn tay của đạo sĩ để làm mưa làm gió trên triều, ai ngờ được rằng cả đời oai hùng lại rơi vào kết cục thê lương như vậy.

Chiến sự kết thúc nhanh chóng gọn gàng như vậy khiến Thẩm Thiều Quang khá là ngạc nhiên, nhưng ngẫm lại thì thấy trong sử sách ghi lại rất nhiều cuộc chiến bắt đầu thì khí thế nhưng lại kết thúc rất nhanh chóng như thế. Nhanh thì tốt, quân đội bớt người chết, đám quan viên như Lý tướng bớt đi vài sợi tóc bạc, những người như nàng thì có thể sớm ngày bày điếu cúng tổ tiên.

Thẩm Thiều Quang dâng hương cho phụ mẫu huynh trưởng của nàng kiếp này, cuối cùng thiện ác đều có báo, các ngươi ở trên trời có thiêng thì đều có thể yên nghỉ.

Vụ án Ngô Vương lại được tra xét hơi chậm. Thực ra hoàng đế vốn muốn ba ty tiến hành nhanh hơn, tiên đế dù tàn bạo cỡ nào thì cũng là phụ thân của mình, tốt nhất là có thể giải quyết xong chuyện tra xét trước khi chiến sự ở phương bắc kết thúc, cần khôi phục danh tiết cho ai thì khôi phục danh tiết, cần an ủi động viên ai thì động viên an ủi, nên trả lại ruộng vườn cho ai thì trả, chờ tới khi tin thắng trận báo về, đại quân hồi triều, chuyện này cũng chìm xuống.

Nhưng vụ án Ngô Vương là một vụ án lớn trong những năm cuối đời của tiên đế, liên lụy quá rộng, biết bao nhiêu người vì chuyện này mà bị bãi miễn chức quan, bao nhiêu người bị lưu đày, bao nhiêu người cửa nát nhà tan, há có thể kết án chỉ trong một sớm một chiều?

Vì chuyện tra lại vụ án Thẩm Khiêm, cũng bởi vì nghe nói về chuyện của Thẩm Thiều Quang, viên ngoại lang phân ty Đông Đô là Thẩm Phác xin chỉ vào kinh cùng xử lý việc này.

Tiệm cơm nhỏ thành Trường AnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ