Chương 76. Gặp nhau

146 14 0
                                    

Chớp mắt đã sang tháng mười, giữa mùa đông giá rét.

Mùa đông ở Hải Châu vừa khô vừa buốt. Sáng sớm, Thi Yến Vi rửa mặt, trước tiên nhóm một chậu than đỏ bên giường. Sau khi Dương Quân tỉnh giấc, nàng mang đến bộ y phục đã sưởi ấm, giúp bé mặc vào, rồi dạy bé tự mình mang giày.

Dương Quân còn nhỏ, việc mang giày tất vẫn chưa thạo. Bé ngồi ở mép giường, loay hoay thử một lúc, cất giọng ngọng nghịu hỏi: "A nương ơi, mùa đông ở Hải Châu có tuyết rơi không ạ?"

Thi Yến Vi lần đầu trải qua mùa đông tại Hải Châu. Khi còn ở hiện đại, thời thơ ấu nàng lớn lên tại vùng duyên hải phía nam, chưa từng được thấy cảnh tuyết rơi. Song, Hải Châu nằm gần phương Bắc, có lẽ sẽ có tuyết chăng?

Dù không chắc chắn, nàng không muốn để bé thất vọng, bèn mỉm cười đáp: "Đợi trời lạnh thêm chút nữa, có lẽ sẽ có tuyết rơi."

Tiết trời khô lạnh dễ làm da nứt nẻ. Làn da của Dương Quân non nớt, càng không chịu nổi gió rét. Thi Yến Vi trông chừng bé rửa mặt, đánh răng xong xuôi, rồi lấy hộp cao dưỡng da, cẩn thận thoa lên tay và má bé.

Khi ấy, Lý Lệnh Nghi vừa làm xong công khóa. Nàng bước vào thì thấy Dương Quân đang lấy loại cao dưỡng da thơm lừng màu trắng trên mu bàn tay Thi Yến Vi xoa cho nàng ấy, vừa xoa vừa nhỏ nhẹ nói: "A nương cũng thoa vào đi."

Lý Lệnh Nghi không quấy rầy hai mẹ con, chỉ lặng lẽ ngồi xuống bàn bên cạnh.

Thi Yến Vi quay lại nhìn, hỏi nàng đã ăn sáng chưa. Lý Lệnh Nghi đáp rằng nàng đã cùng Vọng Tình ăn mì rồi.

"Ta và Trân Trân còn chưa ăn. Ta định ra chợ dạo một vòng, Lệnh Nghi có muốn cùng đi không?"

Lý Lệnh Nghi nhàn rỗi không có việc gì làm, bèn gật đầu đồng ý.

Thi Yến Vi sửa soạn một chút, đội lên chiếc mũ có rèm che, nắm tay nhỏ của Dương Quân, cùng bước ra ngoài.

Gần căn nhà các nàng thuê có một khu chợ, không cần đi xe ngựa, chỉ cần đi bộ là tới.

Hải Châu là vùng ven biển, dân cư phần lớn sống bằng nghề đánh bắt cá. Trong thành, khắp nơi đều bày bán hải sản tươi ngon.

Đi ngang qua một quán nhỏ, mùi thơm từ nồi nước sôi nghi ngút khiến Dương Quân dừng chân, đôi mắt sáng lên, tay kéo nhẹ tay áo của Thi Yến Vi làm nũng: "A nương, Trân Trân muốn, muốn ăn món trắng trắng kia."

Thi Yến Vi nhìn nam lang đang giã thịt cá chăm chỉ, rồi nhìn nữ lang đang dùng đũa gắp viên cá cho vào nồi. Nàng thầm nghĩ món cá viên này chắc hẳn ngon lành, lại nguyên chất tự nhiên. "Được, Trân Trân muốn ăn cá viên, a nương sẽ ăn với con."

Sau đó nàng quay sang hỏi Lý Lệnh Nghi và Úc Kim có muốn ăn cùng không. Cả hai người đều lắc đầu bảo không đói. Vì vậy, nàng chỉ gọi hai bát mì cá viên.

Chủ quán mời các nàng ngồi xuống. Sợ Dương Quân bị lạnh, Thi Yến Vi bế bé ngồi lên đùi mình, hà hơi, thổi nhẹ vào đôi tay nhỏ để sưởi ấm.

Mì cá viên nhanh chóng được mang lên. Lý Lệnh Nghi bảo Thi Yến Vi đặt Dương Quân vào lòng nàng. Bé rất thân thiết với người dì này, liền ngoan ngoãn để nàng bế.

Giam nàng trong trướng - Tụ Tụ YênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ