Chương 4: Quan hệ giúp việc

197 10 0
                                    

Chương 4: Quan hệ giúp việc

Lộ Tây Trán rốt cuộc cũng chịu nhìn về phía nàng, thản nhiên nói: "Thạch cảnh quan, nếu không còn việc khác, anh có thể ra về." Không đợi Thạch Vi kịp phản ứng, nàng liền bổ sung: "Đương nhiên, xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, hiện tại Kiều cảnh quan có thể lập tức trở về thu dọn một ít quần áo, nhưng riêng tôi cho rằng những thứ kia đều không cần thiết. Tôi luôn đối xử với người hầu vô cùng tốt, các loại trang phục, mỹ phẩm xa hoa, lầu ba, phòng bên trái, đều có đủ."

Thanh Diệp lại xuất hiện, có lẽ vừa rồi cô vào trong pha cà phê. Lúc đi ra cô nâng một chiếc khay bạc khắc hoa tinh xảo, phía trên xếp ba ly các phê bằng gốm sứ chỉnh tề. Một mùi hương thơm ngát lan tỏa khắp căn phòng. Thạch Vi và Kiều Ỷ Hạ vốn đã đứng lên, nhưng thấy Thanh Diệp đem cà phê ra, nên lịch sự trở lại ngồi xuống, tiếp nhận cà phê. Hai người chỉ bưng ly nhấp môi, không uống. Nhưng Lộ Tây Trán rất tự nhiên, bàn tay trắng nõn thon dài, ưu nhã cầm ly, nhẹ nhàng thổi thổi, cao quý uống một ngụm.

"Thanh Diệp, không cần tìm bảo mẫu nữa. Ngoài ra, tôi cho em nghỉ ba ngày, bây giờ có thể lập tức trở về thăm bà nội."

Nghe vậy, Thanh Diệp lập tức nở nụ cười: "Cảm ơn tiểu thư."

Ngược lại, Kiều Ỷ Hạ chỉ cảm thấy Lộ Tây Trán là đang cố ý khó dễ mình. Lộ Tây Trán tiếp tục nói: "Tốt, bàn giao công việc với Kiều cảnh quan đi. Còn nữa, Thạch cảnh quan, cà phê Thanh Diệp pha rất ngon, nếu thích có thể ngồi lại nhấm nháp một chút. Không tiễn, tạm biệt." Nói xong nàng hờ hững đứng dậy, ưu nhã mà kiêu ngạo bước lên cầu thang, bóng dáng càng ngày càng xa, mãi đến khi hoàn toàn biến mất.

Thoạt nhìn Thạch Vi muốn nói gì đó, chỉ có điều vừa mở miệng, trông thấy Thanh Diệp liền cứng rắn nuốt trở về. Anh ta ho nhẹ một tiếng, vỗ vỗ vai Kiều Ỷ Hạ, tỏ ý nàng cố gắng bảo trọng. Kiều Ỷ Hạ gật đầu, tỏ vẻ không cần lo lắng. Thạch Vi lịch sự chào tạm biệt Thanh Diệp, sau đó nhanh chóng rời khỏi tòa nhà.

"Kiều tiểu thư, phiền cô chờ một chút." Thanh Diệp cười dịu dàng, xoay người trở về giang phòng giữa lầu một.

Lúc trở ra, tay cô cầm theo một quyển sổ da tinh xảo. Cô đến cạnh Kiều Ỷ Hạ, mở quyển sổ ra, ngón tay thon dài lật từng trang chi chít chữ bên trong, kiên nhẫn giải thích: "Đây là mục lục, chương thứ nhất từ trang 2 đến 20 là danh sách các loại thức ăn và đồ ăn kiêng của tiểu thư, bên trong còn có một vài thức uống tiểu thư yêu thích. Dưới mỗi trang đều được đánh số, lúc tra cứu sẽ dễ dàng hơn. Chương thứ hai là yêu cầu quét dọn phòng ở của tiểu thư, bao gồm cả thời gian và mức độ tỉ mỉ, tiểu thư có bệnh thích sạch sẽ. Chương thứ ba..."

"Thanh Diệp." Kiều Ỷ Hạ ngắt lời cô đang thao thao bất tuyệt giải thích cho mình: "Cảm ơn, tôi nhất định sẽ xem."

Thanh Diệp có chút lúng túng, ngượng ngùng gãi đầu, cười nói: "Kiều tiểu thư, mặc dù tiểu thư thoạt nhìn rất khó sống chung, lại có chút quái gở, nhưng quả thật là người rất tốt. Trừ nấu ăn, quét dọn một ít, tôi hầu như không phải làm gì cả, tiểu thư còn mua xe cho tôi, định kỳ cho tôi một số quần áo mới. Hiện tại cũng vậy, bà nội tôi bệnh tim nhập viện, tiểu thư không nói hai lời liền cho phép tôi trở về. Cho nên, hy vọng Kiều tiểu thư có thể bao dung tiểu thư nhiều một chút."

Tù điểuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ