Chương 05. Hoa nhưỡng"Ai... các ngươi biết gì chưa? Hôm qua, tổ chức sát thủ đệ nhất giang hồ Huyết Sát cung đã bị diệt môn rồi.”
“Cái gì? Có thật hay không a? Chẳng phải nói là giang hồ đệ nhất sao? Làm sao có thể dễ dàng bị người tiêu diệt như vậy, này cũng quá buồn cười rồi, ngươi nói giỡn cũng quá mức rồi.”
“Ngươi xem ta như vầy là đang nói giỡn sao? Nghe nói tiêu diệt Huyết Sát cung chính là Thần lâu.”
“Oa, là Thần lâu a… Mà Thần lâu là cái gì?”
“Cái này… ngươi không biết đâu, để ta hảo hảo nói cho ngươi.”
“…”
Chỉ ngay sau ngày Huyết Sát cung bị diệt môn, ngay lập tức khắp nơi nơi trên giang hồ không ai không biết, không ai không nói đến chuyện này. Hơn nữa lại nổi lên tò mò với Thần lâu vừa xuất hiện này, phải là thế lực như thế nào, tài năng ra sao mới có thể chỉ trong một đêm đã đem Huyết Sát cung nhổ cỏ tận gốc đây?”
Cùng lúc đó, trên phố lặng lẽ lan truyền một lời đồn đại, lâu chủ của Thần lâu cư nhiên là thiên hạ đệ nhất công tử trong truyền thuyết – Ngọc công tử.
Nguyên nhân vì phong độ đó, cùng thị huyết tàn nhẫn cỡ đó chỉ có thể là một người.
Tại thời điểm đủ các loại tin đồn nửa thật nửa giả đang khiến lòng người rối loạn, một chiếc xe ngựa lặng lẽ đi ra từ trong biệt viện ở ngoại ô đô thành, đánh xe là một nam tử khôi ngô đầu đội mũ rơm, chính là một trong những tổ trưởng ở Thần lâu Phương Khuê. Thật không thể liên tưởng nam nhân bình thường vô hại đó với bộ dạng tay cầm đại đao đại sát tứ phương.
Có thể làm cho một trong những tổ trưởng Thần lâu thanh danh vang dội cung kính thi lễ, chỉ có thể là lâu chủ đích thực của Thần lâu.
Bất quá nàng ngoài một thân phận bên ngoài là lâu chủ Thần lâu còn một thân phận khác chính là Mặc quốc đại công chúa được hoàng đế sủng ái nhất – Cung Trường Nguyệt.
Lúc này Cung Trường Nguyệt đang ngồi xếp bằng bên trong xe được trải một lớp da sói tuyết êm ái. Mái tóc đen dài buộc thấp, không giống các nữ tử quý tộc khác búi tóc tinh xảo, cầu kì, mà chỉ dùng một cây trâm bạch ngọc tùy ý vấn lên. Đơn giản nhưng lại phù hợp với khí chất tùy ý của nàng. Chỉ thấy nàng một tay cầm một quyển sách cũ dạy đánh cờ, một tay kẹp một quân cờ bạch ngọc, đối với bàn cờ không ngừng khoa chân múa tay gì đó.
Đi theo Cung Trường Nguyệt lần này ngoại trừ thị nữ chưa bao giờ rời khỏi, Lưu Thấm, còn có một người tính tình phá lệ phóng khoáng, Thanh Sở.
Thanh Sở nhìn đến bộ dáng của chủ tử nhà mình không nhịn được tiến lên thì thầm vào tai Lưu Thấm:”Lưu Thấm tỷ tỷ, ngươi nói chủ tử nếu biết mình không có thiên phú về mặt đánh cờ, tại sao vẫn chấp nhất như vậy?”
Vậy mà người vốn không để lộ biểu tình như Lưu Thấm cư nhiên lại mỉm cười, mặc dù chỉ là hơi nhếch nhếch khóe miệng nhưng đã đủ làm cho Thanh Sở kinh ngạc. Bất quá Lưu Thấm mỉm cười nhưng vẫn không trả lời câu hỏi của Thanh Sở, tầm mắt cũng chưa bao giờ rời khỏi thân ảnh huyền y nữ tử kia.
BẠN ĐANG ĐỌC
ẨN ĐẾ [ Xuyên Không, Nữ cường]
General FictionNgôn tình, Xuyên không, nữ nam cường,1×1. (truyện này chủ yếu viết về sự mạnh mẽ cường đại của nữ chính, nam chính hơi mờ nhạt và xuất hiện muộn nhưng cũng rất cường) Tác giả: Cơ Sóc Nguồn: Chương 01 đến 149 là bản edit, những chương còn lại là bả...