Dưới ánh mắt mọi người, Lâm Lan cuối cùng cũng ngẩng đầu, nhìn về phía Trần Mỹ Linh.
Tĩnh mịch như tro tàn, chỉ một mảnh hư vô.
"Lâm Lan." Trần Mỹ Linh gọi.
Cuối cùng Lâm Lan quay đầu, bước về phía mẹ Lâm.
"Lâm Lan!" Trần Mỹ Linh lại gọi.
Lâm Lan dừng một chút, nhưng cuối cùng vẫn không quay lại.
Kết thúc rồi.
Tất cả đều kết thúc rồi.
Trần Mỹ Linh trơ mắt nhìn Lâm Lan đi đến bên cạnh mẹ Lâm, đi đến cái nhà tù đã từng giam cầm mình, chính tai nghe Lâm Lan nói với cảnh sát mình chỉ giận dỗi người nhà mà trốn đi. Cho dù lúc nói những lời ấy, giọng em nghẹn ngào, mặt đầy nước mắt, nhưng Trần Mỹ Linh vẫn biết Lâm Lan đã làm ra lựa chọn.
Chọn từ bỏ tương lai mà nàng dựng nên cho em.
Chọn trở về.
Trần Mỹ Linh xoay người, không nhìn Lâm Lan, cũng không nói thêm lời nào, chỉ đi về phía cửa.
Lâm Lan nhìn theo bóng dáng Trần Mỹ Linh, nghẹn ngào nức nở.
Nàng biết, nàng đã làm luật sư Trần thất vọng đến tột đỉnh. Luật sư Trần từng cho nàng ấm áp, cho nàng an ủi, cho nàng hy vọng, tuyệt đối sẽ không tha thứ nàng lùi bước. Tuyệt đối không.
Chị ấy như một luồng sáng, đã từng chiếu đến gần thế giới nàng. Mà hiện giờ, cánh cửa duy nhất để có thể chạm vào luồng sáng ấy bị nàng chính tay đóng lại.
Trần Mỹ Linh bước ra khỏi Hoa Sách, cả người run lẩy bẩy. Nàng phải dùng hết sức lực toàn thân mới có thể khiến mình giữ được lí trí. Nàng là mang Lâm Lan đến đây xin nghỉ, nhưng hôm nay làm không được. Đã không còn mục đích cùng ước nguyện ban đầu, Trần Mỹ Linh thật sự không biết rốt cuộc mình nên đi đâu. Nàng chỉ liên tục tiến về phía trước, cách nơi này, cách những người này càng xa càng tốt.
Cứ nghĩ vậy mà đi, Trần Mỹ Linh đâm thẳng vào lòng một người.
Nàng ngẩng đầu, thấy được gương mặt Quảng Linh Linh.
Lo âu, nôn nóng, đau lòng.
Quảng Linh Linh còn chưa cất lời, chỉ vươn tay cẩn thận nâng mặt nàng thôi mà Trần Mỹ Linh đã không thể khống chế, nhào vòng lòng cô, ôm thật chặt, nghẹn ngào rơi lệ.
"Tại sao? Rốt cuộc tại sao lại như vậy?"
Trần Mỹ Linh không ngừng hỏi, nhưng Quảng Linh Linh không cách nào trả lời.
Vừa rồi cô thấy cảnh sát đi vào bèn xuống xe theo sau. Tất cả những gì xảy ra bên trong, Quảng Linh Linh đều nhìn đến, nghe đến. Cô cũng như Trần Mỹ Linh, đều không biết đáp án.
Trần Mỹ Linh trong ngực làm Quảng Linh Linh thương tiếc, cũng tan nát cõi lòng.
"Đều qua hết rồi, Tiểu Linh. Kết thúc rồi."
Thật sự kết thúc rồi sao?Không thể nào.
Lâm Lan quay lại cái nhà kinh khủng kia, sẽ chỉ là một cơn ác mộng tuần hoàn nữa mà thôi.
Quảng Linh Linh vỗ về Trần Mỹ Linh, nghe nàng từ nhỏ giọng nức nở đến khóc lớn thành tiếng, nghe nàng không ngừng lặp lại: "Em ghét cái cảm giác này. Em vĩnh viễn không hiểu được vì sao bọn họ lại không chịu nói thật."
Trên đường cái trước sở luật Hoa Sách, Quảng Linh Linh cứ ôm Trần Mỹ Linh như vậy thật lâu.
Sự yếu ớt, đau xót của Trần Mỹ Linh, không ai rõ ràng hơn Quảng Linh Linh.
Trần Mỹ Linh đi rồi, cũng không ai nhắc lại chuyện báo án. Mọi người không hề tò mò nàng vốn định nói chuyện gì.
Cảnh sát thấy bản thân đương sự đã thừa nhận là mâu thuẫn gia đình mà trốn khỏi nhà thì cũng chẳng làm được gì hơn, bèn dặn dò mấy câu rồi đi.
Mẹ Lâm thấy tiễn được cảnh sát, vị luật sư Trần kia cũng đã đi, cuối cùng mới thở phào nhẹ nhõm. Bà quắc mắt nhìn Lâm Lan một cái, đẩy nàng rồi nói: "Bây giờ đi làm thủ tục, rời khỏi nơi này, về nhà với mẹ."
Lâm Lan không phản kháng, nàng gật đầu thuận theo, nghe lời đi làm thủ tục thôi việc.
Khi tất cả đã xong, Lâm Lan sắp rời khỏi Hoa Sách, nước mắt vẫn rơi.
Lần này ra khỏi nơi đây, nàng sẽ không còn cơ hội trở lại nữa.
"Còn đứng đực ra đó làm gì, đi thôi." Mẹ Lâm ở bên cạnh thúc giục.
Tuy chỉ mấy tháng ngắn ngủi nhưng Lâm Lan nghĩ đó hẳn là khoảng thời gian nàng vĩnh viễn không thể quên. Nàng đột nhiên xoay người, chạy đến trước mặt Tiểu Trần tiếp tân.
Tiểu Trần sửng sốt, không biết Lâm Lan đây là lại muốn làm gì.
"Chị Tiểu Trần." Lâm Lan gọi với giọng van nài.
BẠN ĐANG ĐỌC
LINGORM - LY HÔN HIỂU BIẾT MỘT CHÚT
RomanceTrần luật sư bao năm làm trong ngành, giải quyết bao vụ ly hôn, thế nhưng lần này lại thất bại... Thất bại không nói, còn bị người ta lừa. Lừa cũng không sao, thế nhưng tên bị cáo này còn dám kéo cô đi đăng ký kết hôn Đùa à? Định lừa chiếm thân tôi...