* Tại nhà hàng LB trên đường XY *
"Dạ chào cậu chủ. Mấy cô cậu cứ để xe ở đây đi. Tụi tôi sẽ mang vào hầm cho ạ." Mấy người có vẻ là bảo vệ của nhà hàng đứng cúi đầu trước nó, nhỏ và cậu.
Không có gì để nghi ngờ nữa. Cậu chính là chủ của hệ thống nhà hàng LB trên toàn đất nước rộng lớn này. Đây chính là món quà mà ba cậu tặng nhân ngày sinh nhật 18 tuổi.
"Nhờ mấy anh nha." Nó và nhỏ vui vẻ bước xuống khỏi chiếc Ferrari màu trắng rồi đưa chìa khóa xe cho anh bảo vệ. Mặt cậu vẫn không biến sắc nhanh chóng bước xuống chiếc xe mô tô số lượng có hạng do chính tập đoàn Vạn Thiên - cũng chính là công ty ba cậu thiết kế.
Đậu xe xong, anh bảo vệ đi ra và trả lại chìa khóa xe cho nó và cậu.
"Chỗ đậu xe của cậu chủ là M129. Còn của cô Khánh An là F477." Anh bảo vệ vừa cười vừa nói.
Mang tiếng là bảo vệ nhưng thực chất bọn họ đều là người được đào tạo bài bản từ Hắc Phong Vân ra. Hắc Phong Vân là một tổ chức chuyên đào tạo sát thủ do ba nó, nhỏ và cậu đồng sáng lập với mục đích là bảo vệ tập đoàn cùng với những thành viên trong gia tộc. Hắc Phong Vân là tổ chức sát thủ đứng thứ 2 trong "thế giới ngầm", chỉ xếp sau Hắc Long do nhà họ Vương thành lập. 2 cổ thế lực này bề ngoài thì núp bóng dưới một công ty bảo vệ nhưng thực chất chính là những cổ máy giết người không chớp mắt khiến cho những kẻ khác khi nghe đến tên điều phải khiếp sợ.
Sau khi lấy được chìa khóa xe, cả 3 đứa nó nhanh chóng tiến vào đại sảnh của LB.
"Chào cậu chủ, chào mừng cậu đến." Quản lí của nhà hàng - khách sạn LB tiến đến chào tụi nó.
"Chào chú." Cả 3 đồng thanh.
"Để tôi đưa mọi người lên phòng." Quản gia cúi người khom lưng mời tụi nó đi theo hướng ông ta đã chỉ.
Tụi nó đi vào thang máy và ấn nút lên tầng 15.
Đây chính là tầng chứa toàn dãy phòng VIP. Chuỗi nhà hàng - khách sạn LB có kết cấu khá là đơn giản gồm 15 tầng phía dưới là nhà hàng, còn từ tầng 15 trở lên là khách sạn 5 sao. Tầng 1, 2, 3 dành cho những nhân viên văn phòng gần đó đến dùng bữa, gồm những chiếc bàn tròn được thiết kế sang trọng, gần phòng bếp nên cũng tiện cho việc thêm món. Càng lên cao thì việc bố trí càng trở nên phức tạp, cầu kì và sang trọng hơn nên giá cả cũng đắt đỏ hơn rất nhiều. Tầng 15 cũng chính là tầng có giá cả đắt đỏ nhất, một bữa ăn có thể lên đến vài trăm triệu đồng cho các nhà quản lí, đầu tư đến đây bàn chuyện làm ăn với những bức tường cách âm nên không lo âm thanh bị rò rỉ ra bên ngoài.
"Cạch..." Quản lí mở của ra mời cả 3 đứa nó vào.
"Cậu chủ cứ tự nhiên chọn món. Lát tôi sẽ quay lại sau."
"Ừm."
Quản lí lui ra ngoài nhưng cũng không quên đóng cửa lại.
"Haizz..." Hôm nay thiệt là một ngày mệt mỏi." Nó than
"Tao thấy hổng có gì mệt hết trơn luôn á. Hôm nay đi học toàn ngồi chơi không à." Nhỏ phản bác lại.
"Hừ..." Nó hừ nhẹ. "Chỉ có tụi bây là khỏe thôi. Tại vì tụi bây đâu có phải đi gặp cái "tảng băng di động" đó đâu chứ!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH] [Tự Viết] Cô yêu em, nhóc à!
HumorMột nữ cường nhân quanh năm suốt tháng lạnh lùng cao ngạo, sát phạt quyết đoán, không chấp nhận dù chỉ là một chút khuyết điểm... Một tiểu bạch thỏ suốt ngày vô ưu vô lo, thích chọc phá hết người này đến người khác nhưng trong thâm tâm lại vô cùng...