Doãn Khởi khó khăn nâng đôi mi nặng trĩu khi mặt trời đã lên nắng, gắt đến nỗi tấm màn trong phòng cũng không thể che hết ánh sáng. Cả người mệt mỏi không còn sức lực, cậu chỉ muốn nằm mãi trên chiếc giường êm ấm này nếu như không bị cơn đói hoành hành. Chẳng cần đồng hồ báo thức, cái bụng đang không ngừng réo đã cho cậu biết mình cần phải thức dậy ngay bây giờ. Lười biếng quơ bàn tay sang vị trí bên cạnh và khẽ nhíu mày vì độ ấm chăn gối đã vơi bớt, cậu nhấc đầu lên nhìn thì thật sự người kế bên đã không thấy đâu. Uể oải nằm xuống áp mặt lên chiếc gối vẫn còn vương mùi hương của ai kia, cậu suýt chìm vào giấc ngủ lần nữa nếu không bị âm thanh quen thuộc đánh thức.
- Mèo con em dậy ăn trưa nào, mặt trời đã lên cao lắm rồi.
Tại Hưởng bước đến ôm cả chăn và người hòng nhấc lên, đổi lại là giọng điệu phản kháng mang đầy nét nũng nịu.
- Ưmm, em buồn ngủ ahhh.
- Em không đói sao? Anh mua thịt cừu nướng cho em đấy.
Nghe đến món khoái khẩu, đôi mắt hí đang ngái ngủ cũng phải mở to. Tại Hưởng nhìn người yêu tóc tai bù xù cộng với khuôn mặt ngơ ngác được bao bởi cái chăn bông to xụ dễ thương không chịu nổi, bàn tay lại bắt đầu không yên phận mò vào bên trong. Doãn Khởi lúc này chỉ nghĩ đến đồ ăn nào có để ý hành động ái muội của ai kia. Đang khi muốn dang tay cho anh kéo ngồi dậy thì mới phát hiện sự đụng chạm hư hỏng ấy.
- Đừng, em đói bụng, thắt lưng cũng đau nữa.
- Anh không làm gì hết, anh chỉ xoa bóp cho em thôi. Nhưng em mà cứ nằm thế này thì anh không dám đảm bảo việc sẽ xảy ra tiếp theo đâu.
- Anh dám! Anh hành em cả đêm chưa đủ sao?!
- Đối với em thì không bao giờ là đủ cả mèo con đáng yêu.
Tại Hưởng thích thú cười cười, hôn nhẹ lên chóp mũi cậu rồi ôm một cục to tròn bế theo kiểu công chúa vào phòng tắm. Doãn Khởi thoả mãn nhận sự chăm sóc đặc biệt của người yêu, dù sao cậu cũng phải đòi lại chút quyền lợi cho mình sau khi đã tiêu hao sức lực quá nhiều như vậy chứ.
Việc tắm rửa đơn giản lại mất hơn nửa tiếng đồng hồ mới hoàn thành, chỉ vì hơi nóng của làn nước ấm bốc lên khiến cho hai người suýt nữa lăn một vòng trong bồn. Doãn Khởi chân tay bủn rủn bước đến trước gương, thầm hít một hơi khi nhìn thấy những dấu vết tím đỏ đầy khắp trên người. Nhưng đó không phải thứ khiến cậu chú ý, tầm mắt ngạc nhiên không thể rời khỏi sợi dây chuyền mặt ngọc yên vị trên cổ mình.
- Anh đeo lên lúc nào thế?
- Lúc em đang ngủ. Anh đã mua lâu rồi nhưng vẫn chưa có dịp tặng. Em thích không?
- Thích, cái gì anh tặng em cũng thích, cám ơn anh.
- Cám ơn không không vậy thôi hả?
Doãn Khởi tinh nghịch vòng tay qua cổ ôm anh, nhón chân chạm nhẹ lên môi người đối diện, một cái, hai cái, ba cái, rồi cả chục cái nữa lên khắp khuôn mặt điển trai.
- Không đủ.
- Anh đòi hỏi nhiều quá. Em sẽ mặc kệ thật đấy.
- Em không thương anh.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Taegi] Unfaithful (Longfic)
FanfictionYêu sâu đậm thứ tha được bao nhiêu ? Tuấn Chung Quốc và Mân Doãn Khởi lấy nhau vì lợi ích thương mại. Chung Quốc vì gia sản không thể bỏ Doãn Khởi nên tìm cách khiến cậu ly hôn với mình . Hắn đã nhờ người anh em nối khố - Kim Tại Hưởng - dụ dỗ vợ mì...