19. Như thế nào điên phê ở trong thế giới diễn vai bá tổng bạch liên hoa?

269 28 3
                                    

"Bắc tiên sinh." Bạch Loan bị bắt lấy tay, thấy rõ ràng ai dọa thì nhảy dựng.

Vừa mới Bắc Túc Cảnh muốn đi đỗ xe, kết quả vừa đi không xa từ kính chiếu hậu thấy Dương Dương bị đánh, lật đật chạy lại gần, "Cô dám đánh!?"

Một câu hắn cũng không dám lớn tiếng với bảo bối, cô ta vậy mà dám ra tay với cậu.

"Em đánh đấy thì thế nào!" Còn cãi chày cãi cối, tuy rằng Bạch Loan bị ánh mắt hắn nhìn đến rùng mình, nhưng trong nhà cô cũng có thế lực, không phải tùy tùy tiện tiện có thể bị bắt nạt.

"Túc Cảnh." Thấy hắn tức giận, Mạc Chi Dương thật sự sợ hắn đánh chết người, vội túm chặt tay hắn, "Đừng như vậy, chỉ bị đánh nhẹ, không đau, shhhh ~"

Ngoài miệng nói không đau, lại hít hà một hơi.

"Có đau hay không?" Nghe thấy trong lòng Bắc Túc Cảnh đau chết, vội nâng mặt cậu lên xem, làn da Dương Dương vốn đã trắng, giờ lại có hẳn dấu tay đỏ ửng, trông rất đáng sợ.

Tiện nhân này, sao còn mặt mũi chào hỏi Bắc tiên sinh.

"Bắc tiên sinh, anh có biết, hắn ta chính là bạch liên trà xanh, là hải vương, nghe nói thời điểm hai người ở bên nhau, đồng thời còn cùng mấy nam nhân ở bên nhau, anh đừng bị hắn ta lừa, hắn chính là tên bạch liên hoa!"

Bạch Loan khó thở, chỉ thẳng mặt Mạc Chi Dương.

Mạc Chi Dương bị mắng sửng sốt: Hảo gia hỏa, vị mỹ nữ này, cô còn có thể nhìn xuyên thấu qua bề ngoài đến bản chất, tôi đây sẽ lấy ra kỹ thuật diễn bạch liên hoa, không thể làm vị mỹ nữ đây thất vọng.

"Thực xin lỗi, là em sai." Mạc Chi Dương nắm chặt tay áo Bắc Túc Cảnh, quay đầu nhìn Bạch Loan, hốc mắt đã nổi một tầng hơi nước, liều mạng muốn giải thích, "Nhưng mà tôi không hề kết giao với nam nhân khác, mối tình đầu của tôi chính là Bắc tiên sinh."

"Ai biết mày là cái mặt hàng gì." Bạch Loan nhìn thấy bộ dáng muốn khóc của cậu, tự giác mà không nở nhìn, đôi tay ôm ngực châm chọc cậu, "Tiện nhân có bao giờ thừa nhận bản thân tiện nhân đâu?"

"Đủ rồi." Bắc Túc Cảnh muốn giết người.

Nhưng Mạc Chi Dương nhìn thấy sát ý trong mắt hắn, chủ động nắm lấy tay hắn, "Thôi bỏ đi Túc Cảnh, không sao." Nếu ở chỗ này giết người, vậy không thể nào nói nổi.

Giết người loại chuyện này, lặng lẽ làm mới tốt.

"Không." Mẹ nó, đã mất đi lý trí, sao có thể suy nghĩ gì, Bắc Túc Cảnh muốn đem nữ nhân này thiên đao vạn quả.

"Em đau quá, chúng ta trở về được không?" Mạc Chi Dương đã muốn khóc, nắm tay hắn, "Đau ~"

Giọng nói nhỏ nhẹ này, một lần nữa giúp Bắc Túc Cảnh lấy lại lý trí, vỗ về gương mặt cậu, "Được, chúng ta trở về, không đau không đau."

"Mạc Chi Dương, tiện nhân này, mày dám giả bộ đáng thương!" Bạch Loan còn muốn mắng, nhưng mà hai người hoàn toàn không để ý đến cô, lập tức rời đi, tức giận đến dậm chân.

Trốn trong đám người Hải Đồng thầm mắng một câu, "Phế vật."

Ngày hôm qua gặp được nữ nhân này, liền nói với nàng Bắc Túc Cảnh bị Mạc Chi Dương lừa, còn tưởng rằng nàng có thể liên thủ với cô đối phó Mạc Chi Dương, kết quả nàng không có đầu óc trực tiếp tới nháo.

Tuyệt Mĩ Bạch Liên Hoa Online Dạy HọcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ