CHAP 63. ĐAU ĐỚN

67 2 0
                                    

🐢 * Khụ... khụ...đau..đau quá".

Hơn 1:00 giờ sáng mà trong căn phòng kia là hình ảnh chàng trai làm vật vã trên giường với những cơn đau kéo đến, cả người Vương Nhất Bác mỏi nhừ, chẳng còn sức để lấy lại những hơi thở yếu đuối, người Cậu đỏ như tôm luộc liên tục đấm ngực bùm bùm, cổ họng Cậu rát bỏng như muốn cháy, chuyền đến chai nước thứ ba mà Nhất Bác cũng chẳng giảm sốt, cơn đau ngược chiều đến mỗi lúc một lớn như  muốn lấy đi mạng sống của chàng trai, Vương Hạo Hiên bên cạnh cả đêm thức trắng ra ra vào vào cuống cuồng bê chậu nước, vắt kiệt cái khăn sạch nước đắp lên trán cho cậu bạn để giảm nhiệt độ, có phá thuốc hạ sốt cho Nhất Bác có uống vào nhưng mọi thứ càng ngày càng tệ hơn.

" Hức...đau quá... Tiêu Chiến...Anh đâu rồi..."

Vương Hạo Hiên chẳng hiểu kiểu gì, đang lúc dầu sôi lửa bỏng cả đêm Cậu vật lộn với cơn ốm mà lại đi gọi tên Anh, nhưng y sao biết được mỗi lúc Cậu như thế này người nghĩ đến đầu tiên chính là Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác nằm trên giường đau đớn cắn răng chịu đựng cơn đau khắp cơ thể, miệng liên tục ho khan, giọng nói khàn đặc luôn miệng bảo Hạo Hiên rằng mình muốn gặp Tiêu Chiến ngay lúc này.

" Hức...Anh ấy đâu... Tiêu Chiến đâu rồi...Hạo Hiên... gọi Tiêu Chiến đi...tao muốn gặp Anh ấy".

" Không được! Nửa đêm Anh ấy vẫn đang ngủ mà, mày muốn làm phiền Anh ấy sao?".

" Nhưng tao đau lắm...hức...tao muốn nghe Anh ấy nói...tao muốn xin lỗi Anh ấy...hức...."

Vương Nhất Bác cầu xin cậu bạn mình gọi cho Anh, nước mắt lăn dài trên đuôi má nhìn đáng thương vô cùng, đây là lần đầu y nhìn thấy Nhất Bác thảm hại đến như vậy, thân thể tiều tụy, đôi môi khô khốc nứt nẻ thiếu sức sống, Hạo Hiên muốn gọi cho ông Vương nhưng Vương Nhất Bác bảo không được, vì ông Vương bận việc trên công ty nên Cậu không muốn làm phiền Ba mình.

Vương Nhất Bác một mình trong phòng chịu khổ, cổ họng đau rát đến nỗi phải ho ra máu, từng giọt máu đen đặc kịt rơi xuống sàn nhà, tâm Cậu bây giờ như tan vỡ ra thành từng quãng, tim vỡ vụn thành từng mảnh, Nhất Bác đã muốn nhiều lần Cậu thẳng tay đâm chết Anh, rồi tự tay đâm mình để cả hai cùng chết, sẽ chẳng có ai phải đau đớn cả, khi chết rồi cả hai sẽ làm lại từ đầu, sẽ không còn nhớ về quá khứ đau buồn ấy.
Dù là vậy Nhất Bác cũng biết rằng Anh cả đời cũng không muốn chết cùng Cậu, Tiêu Chiến thề rằng cả đời này hai người chẳng còn dính dáng đến nhau, từ nay trở đi coi Cậu như người xa lạ, coi như không quen biết, coi như cả hai chưa từng gặp nhau rồi một lần.... Càng nhớ lại thì càng khiến tâm trở lên đau đớn và tổn thương.

" Nhất Bác...đủ rồi...Mày đừng hành
bản thân ra như thế nữa, Tiêu Chiến Anh ấy nhìn thấy thì sẽ như thế nào hả?".

" Không yêu tao, Anh ấy còn không coi tao ra gì cả, quan tâm tao án? Nhìn thấy tao bị thế này chắc Anh ấy cũng vui lắm, thấy người mình ghét thân tàn ma dại đau khổ là điều Anh ấy muốn mà.... Cả đời này Tiêu Chiến đâu còn nhớ tao là ai.... Anh ấy đâu còn là Chiến Ca của thời gian trước nữa, một người không có trái tim,  dẫm đạp lên tình cảm của tao....hức... Nhưng buông bỏ Anh ấy tao...Tao không làm được".

[Bác - Chiến] Yêu Tiện Nhân Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ