CHAP 160. PHÁT HIỆN CĂN BỆNH

57 0 0
                                    

* Pí pò pí pò*

Tiếng xe cứu thương vang lên ồn ào trong thành phố Bắc Kinh, trên xe là chàng trai đang nằm bẹp trên băng ca, hai máy ôxi liên tục phải hỗ trợ, máy đo nhịp tim như liên tục bên cạnh, đôi mắt Cậu vẫn còn nhắm chặt, bờ môi đã nhợt nhạt đi vì thiếu máu, có lẽ Nhất Bác sẽ chẳng thể tỉnh lại.

Tiêu Chiến và Hạo Hiên ngồi bên đều vội vã lo lắng, nếu lúc đó y không đến đưa lịch đấu motor cho Cậu thì không thể hình dung ra Nhất Bác đang chết dần chết mòn rồi, lúc đó Tiêu Chiến không biết làm thế nào, chỉ biết gọi xe cấp cứu đến rồi đau đớn ôm cái xác đã lạnh ngắt đi mà không thể cứu vãn.
Anh run rẩy nắm lấy tay Cậu, nước mắt đã chảy dài trên đôi má, quần áo của Anh và quần áo Cậu đều dính máu, ngồi bên cạnh nhìn thấy người mình thương bị như vậy mà không thể gọi Cậu dậy, bây giờ chỉ có thể cùng Hạo Hiên đưa Nhất Bác đến bệnh viện, nhanh chóng chưa trị kịp thời và cứu sống Cậu.

Tiêu Chiến cảm thấy bản thân thật ngu ngốc, nếu lúc đó Anh có linh cảm như vậy thì đã ở nhà với Cậu, nếu Tiêu Chiến không tự ý đến trung tâm thương mại mua ít đồ mà để Nhất Bác lại một mình thì mọi chuyện sẽ không đi quá xa như thế này, Anh bặm chặt môi, nức nở từng cơn.

" Là Anh sai, là Anh bỏ em lại một mình nên với như vậy.... Em tỉnh lại đi... hức.... Mau nhìn Anh đi mà".

Vương Hạo Hiên ngồi bên cạnh nhìn dáng vẻ đau khổ đó của Anh lại càng giống với Nhất Bác của trước kia, lúc đó Anh tai nạn và Cậu cũng đau đớn như vậy, y muốn đến an ủi Anh nhưng cũng không được, càng làm vậy lại càng làm Anh khóc thêm, cả hai như ngồi cạnh xác chết, Hạo Hiên biết rõ bây giờ ai mới là người đau, y biết Tiêu Chiến còn đau hơn mình gấp trăm lần, người Anh yêu là Nhất Bác, cũng là người thề hẹn cùng Anh đi hết kiếp này nhưng bây giờ sao lại bỏ Tiêu Chiến lại một mình.

Chiếc xe đi nhanh đến bệnh viện ở đó, nơi này cũng chính là nơi chữa trị khi Anh gặp tai nạn, khi nghe tin Nhất Bác xảy ra chuyện, bác sĩ Lâm đã báo cho đội ngũ y tá, nhân viên, bác sĩ chuyên khoa giỏi nhất ở đây nhanh chóng đưa Cậu vào phòng phẫu thuật, chiếc băng ca nhanh chóng được đẩy vào căn phòng cũ, Tiêu Chiến không dám tin được đó chính là căn phòng trước kia mà Anh từng ở, sao lại trùng lặp đến thế, nếu như vậy thì bệnh tình của Cậu lại giống như Anh sao, chẳng lẽ Nhất Bác lại hôn mê giống với Tiêu Chiến, Cậu sẽ chẳng thể tỉnh lại được ư?

Một vòng lặp khiến Anh ngày càng sợ hãi, Tiêu Chiến thất thần nhìn người ta đưa Cậu vào bên trong mà chẳng thể giữ lại, Anh có linh cảm như lần này mất Cậu thật rồi, chân đứng còn chẳng vững, Hạo Hiên bên cạnh sợ Tiêu Chiến đứng đó một mình mà ngã thì chạy đến dìu Anh ra hàng ghế gần đó.

Đôi mắt Tiêu Chiến vẫn ướt nhẹp, Anh đứng ngôi không yên, chỉ chăm chăm nhìn vào căn biệt đang sáng đèn ấy cùng với mờ ảo những hình bóng bác sĩ đang vội vã tìm ra căn bệnh đang ẩn sâu trong đó.

Chân tay Anh như muốn rụng rời, bây giờ chẳng biết làm cách nào ngoài chờ kết quả được kết luận từ bác sĩ Lâm, Tiêu Chiến không biết được tại sao trong thời gian qua Nhất Bác lại cứng đầu đến thế, kể cả những lời mà Anh nói ra hay khuyên nhủ Cậu hãy đến bệnh viện nhưng Nhất Bác nhất quyết không làm theo.

[Bác - Chiến] Yêu Tiện Nhân Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ