CHAP 191. BỮA TIỆC SINH NHẬT NĂM MƯỜI SÁU TUỔI

16 0 0
                                    

🐢 Dạo gần đây sức khỏe của Tiêu Chiến cũng yếu đi nhiều rồi, có vẻ là tuổi tác của Anh đã cao, sức đề kháng lại càng không tốt cho nên mỗi khi thời tiết trở lạnh thì cổ họng lúc nào cũng liên tục ho khan, Vương Nhất Bác triền miên phải chạy đi chạy lại lo thuốc thang, đây cũng là dấu hiệu của người khi đã lớn tuổi nên cũng không có gì bất ngờ lắm.

Ngày ngày Anh vẫn đi dạy ở trên trường, tối đến gia đình lại quay quần tụ họp với nhau, một cuộc sống êm đềm vui vẻ chỉ nghe thấy tiếng cười nói của hai đứa con, lúc nào cũng được tận hưởng hơi ấm từ vòng tay của Vương Nhất Bác mang lại.
Tuy đã ngoài năm mươi tuổi nhưng vẫn luôn là một chàng vợ đảm đang, quan tâm tới hai người con của mình, sáng nào Tiêu Chiến cũng dậy sớm để làm cơm hộp ngon nhất cho Nguyệt Nhi, nếu buổi trưa rảnh rỗi có thể mang cơm đến cho hai cha con ở Vương Thị, là một phu nhân quyền lực của Vương Tổng thì ngày ngày đều có người đưa người đón, không cần phải lo toan về việc đi lại, công việc chính của Anh là mỗi ngày là ở nhà nấu một bữa cơm thật tươm tất cho ba cha con. Hôm nay cũng là sinh nhật lần thứ mười sáu của Nguyệt Nhi, sinh nhật con gái út của Anh.
Tất nhiên hôm nay Tiêu Chiến sẽ nghỉ một buổi ở trên trường để ở nhà là một bữa tiệc nho nhỏ, kỷ niệm bước sang tuổi mới của con gái. Vương Tiêu Nguyệt có tính cách giản dị, không thích những thứ cầu kỳ xa hoa. Cô bé chỉ thích gấu bông và những đồ ăn vặt, Anh sẽ tặng cô bé một bức tranh thật đẹp khi nàng công chúa bước vào tuổi mới, xe đan một chiếc khăn thật ấm khi mùa đông đang sắp cận kề.
Đương nhiên là Vương Tiêu tỏa biết rõ hôm nay là ngày sinh nhật của em gái mình nên sẽ tặng một món quà sang trọng hơn so với hai người cha của mình, gấu bông là không thể thiếu và cô bé rất thích nhạc cụ, cây đàn Violon đắt tiền nhất chính là một món quà đặc biệt mà Tỏa Nghi đã chuẩn bị để tặng cho cô bé vào tối nay. Là một người anh trai hết mực thương yêu em gái vậy mà Vương Tiêu Nguyệt lại hay trách móc, vẫn đanh đá luôn luôn nói rằng Tỏa Nhi không thể nào bằng anh con trai của chú Vương Hạo Hiên được.

Trước khi đến trường đi học, Tiêu Chiến đã chuẩn bị cho cô bé một phần cơm hộp ngon nhất và bổ dưỡng nhất, vì Nguyệt Nhi trưa nay sẽ không về nhà mà học cả ngày trên trường nên Anh sẽ có thời gian nhiều hơn vào việc chuẩn bị bữa tiệc nhỏ, cô bé cầm trên tay hộp cơm mà người ba làm cho mình mà vui vẻ rối rít cảm hơn, cười tít hết mắt lại.

" Con mang phần cơm hộp đến trường để trưa nay ăn nhé! Tối nay Anh trai Tỏa Nhi sẽ là người đến đón con, tối nay sẽ có một bữa tiệc nho nhỏ cho con gái của ba, Nguyệt Nhi nhớ về sớm nhé, không được la cà ở đâu đấy. Đã nhớ chưa?".

" Vâng Ba! Con nhớ rồi ạ".

Toả Nhi trong này miệng vẫn ngậm chiếc bánh mì, tay cầm một chai nước ấm và chiếc cặp sách cho cô bé rồi mang ra, người anh trai cốc vào trán em gái một cái rồi liên tục thở dài, căn dặn nhắc nhở từng chút một.

" Đi học mà cũng quên mang cặp, đâu em chỉ để mọc tóc thôi à? Lúc nào cũng than vãn là mình đau bụng, trưa nay ăn cơm xong nhớ uống ít nước ấm là vào nhé. Chiều nay tan học nhớ chờ Anh trên trường không được la cà ở đâu nhớ chưa? Anh đến đón mà không thấy thì cha lại cho ăn đòn đấy".

[Bác - Chiến] Yêu Tiện Nhân Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ