CHAP 28. NGHI NGỜ ( Quá Khứ)

120 3 0
                                    

🐢 " Tiêu Chiến, chiếc vòng này tôi tặng cho Anh, Anh đừng làm mất nó đấy, nhớ chưa?".

" Nhất Bác, em chỉ cần mua màu và mấy thứ này thôi được rồi, chiếc vòng này Anh không lấy được, Anh trả lại nó cho Em".

" Đừng nháo! Là quà sinh thần nên Anh cứ nhận lấy".

Nếu Cậu đã nói vậy thì Anh sao dám từ chối được chứ, Tiêu Chiến sẽ giữ và trân trọng nó thật cẩn thận, coi như khi sang Pháp không có  Cậu bên cạnh thì đã có chiếc vòng bên cạnh để an ủi.

Ăn xong bữa cơm Vương Nhất Bác trực tiếp đi gọt hoa quả tráng miệng cho Anh, Tiêu Chiến chỉ ngồi đó thường thức, bên tai văng ra chỉ nghe thấy tiếng bát đũa va chạm nhau, thì ra Cậu đang rửa bát bên trong, Nhất Bác thỉnh thoảng ngó ra để ý Anh bên ngoài, tay Anh liên tục dụi mắt khiến nó đỏ ửng lên, Nhất Bác bỏ đồ lại đấy đến gần.

" Mắt Anh bị dính cái gì à sao mà cứ dụi mãi thế, đỏ hết lên rồi kia kìa, quay mặt đây tôi thổi cho".

" Nhất Bác... ngứa...mắt Anh ngứa lắm."

" Quay mặt đây nào, mắt Anh đã bị thế rồi lại còn cố dụi, sẽ đau lắm đấy đừng dụi nữa".

* Phù phù*

Bàn tay to lớn ôm trọn lấy gương mặt bé nhỏ kia, Vương Nhất bác cố gắng thổi nhẹ vào đôi mắt đang mở để Anh không đau, Cậu chẳng hiểu sao mắt Tiêu Chiến đã không nhìn thấy gì lại còn dụi đi dụi lại. " Thế nào, đỡ hơn chưa?".
" Ừ...đỡ...đỡ rồi".

* Chụt*

" Tôi đã bảo thế nào rồi Anh không nghe lời tôi sao, mắt đỏ quá có đau lắm không?".

Lâu lâu mới có cơ hội gần nhau như thế, Vương Nhất Bác hôn nhẹ lên chóp mũi Anh, ngón tay trỏ của Cậu trượt dài trên cái yết hầu đang nhô ra kia làm Tiêu Chiến đỏ hết cả mặt.

" Nhất Bác, Em đừng làm vậy chứ, chúng mình đang ở dưới nhà đấy... nếu ở trên phòng thì Anh không nói em... nhưng".

" Vậy là Anh thích chúng ta ở trên phòng phải không? Được! Mình lên phòng". Bế xốc thỏ con lên đem lên phòng của mình. Nhất Bác đặt Anh xuống giường cơ thể to lớn của mình trực tiếp đè lên, bàn tay Tiêu Chiến đẩy ngực Cậu ra.

" Nhất Bác, em muốn làm cái gì... bỏ Anh ra đi, đừng như vậy mà... Anh không muốn".

" Dưới kia không tự nhiên được chẳng phải là lên đây sao? Cho tôi bên Anh một chút, được không?".

Nói Cậu thả ra nhưng bản thân mình Anh chẳng muốn tí nào, để mặc Nhất Bác làm càn trên người mình, Cậu hôn lên cổ Anh, đầu lưỡi ươn ướt như con rắn nhỏ mà trượt dài hõm cổ kia, Tiêu Chiến ngửa cổ thở dốc lấy từng hơi.

" Ah~ Nhất Bác...em...Anh....ưm".

" Nằm im nào đừng kêu chứ, Tôi chỉ muốn thỏa mãn một chút thôi, cơ thể Anh thật tuyệt, hướng mặt ra đây nào".

Xoay cằm Anh lại, còn tay cái vân vê đôi môi kia, Cậu thật sự chưa muốn hôn đến, người Nhất Bác yêu thật lòng là ai Cậu còn không biết, chỉ biết bây giờ tâm trạng chỉ có mỗi Anh, nằm bên trên ngắm nhìn thân thể của thỏ con đang run bần bật bên dưới, cái tay luồn vào người Anh xoa nắn chiếc eo cùng vào mông căng tròn gợi cảm.

[Bác - Chiến] Yêu Tiện Nhân Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ