CHAP 70. DƯ VỊ NGỌT NGÀO

33 0 0
                                    

🐢 " Ưm~~~ Vương Nhất Bác hỗn đản...Em đừng hôn nữa mà.... Nếu để lại dấu thì không hay đâu...Ah~~~".

Cả người Tiêu Chiến nằm dài trên bàn rên rỉ từng tiếng, Anh ngửa cổ thở dốc, Nhất Bác hôn triền miên khắp nơi, ba cúc áo trên cơ thể Anh bị bung ra lộ cả một bờ ngực trắng nõn ngọc ngà, hai chân Tiêu Chiến ở trên không trung mười ngón co quắp hết lại, Cậu chọn nơi mẫn cảm nhất trên cơ thể Anh là hai nhũ hoa hồng hồng li ti đang hiện rõ mồn một, Vương Nhất Bác cúi xuống vươn đầu lưỡi hơi điểm nhẹ, Cậu hơi cạ cạ răng vào rồi cắn khiến Tiêu Chiến phải đau điếng đập mạnh vào ngực người phía trên.

" Nhất Bác....đau Anh...em đừng cắn...".

" Chiến Ca... bảo bối của em đẹp lắm, lúc nào em cũng muốn nhìn ngắm Anh như thế này... Tiêu Chiến, mau nhìn em".

Vương Nhất Bác xoay cằm Anh lại, bốn con mắt nhìn nhau, Cậu nhìn Anh say đắm đến không rời, vừa nãy còn quát mắng Cậu nhưng bây giờ nhìn thấy đôi mắt biết hối lỗi kia Anh mỉm cười, kéo Cậu xuống hôn nhẹ lên môi người đối diện.

" Cún con từ sau không được vậy, nếu em ngoan, biết nghe rồi thì Anh sẽ cho em ".

" Cho em sao? Vậy mấy ngày?".

" Anh đang mang thai đấy, chúng ta không có thường xuyên được đâu."

" Đứa bé chưa lớn... Chúng ta vẫn làm được không có ảnh hưởng gì đâu".

" Em ham muốn quá rồi đấy cún con, vậy hai ngày một tuần nhé, có được không?".

" Như vậy thì ít quá, 5 ngày một tuần nhé!".

" Không được, như vậy Anh không chịu được đâu, sẽ đau lắm, em không thương Anh sao?".

" Em thương chứ, thương Bảo bối của em thì em mới làm vậy, cún con của Anh ngoan vậy sao Anh không chiều em sao?".

" Nếu em mà cứ như vậy thì một ngày cũng không được đâu, em có muốn Anh sinh mấy đứa thì em mới chịu hả?".

" Em không muốn Ca Ca của em đau nên ba đứa là được rồi".

Đối với Vương Nhất Bác ba đứa con vẫn là ít không lẽ con sư tử ấy lại muốn Tiêu Chiến sinh cả một đội bóng cho Cậu. Anh nghe đến lời đề nghị của Cậu thì bật cười, Anh ngồi dậy vuốt vuốt nhẹ mái tóc đầy mồ hôi của người kia.

" Được, Anh sẽ chiều theo em, sẽ xin cho em ba đứa, em muốn bao nhiêu cũng được nhưng Cún Con phải biết kiềm chế nhé! Đêm nào em cũng muốn thì Anh không chiều được đâu, Anh mệt em cũng mệt đấy, giờ chúng ta đi ngủ được chưa?".

" Được, chúng ta đi ngủ, nhưng Anh đừng có quay mặt ra ngoài, Anh phải ôm em đấy, đã là người của em rồi nên Anh phải chiều em, Chiến Ca nhớ chứ?".

" Thôi nào ông tướng! Anh ôm em là được chứ gì".

Được Anh chấp nhận Cậu sướng như điên, tay bế Anh lên đặt nhẹ Tiêu Chiến xuống giường, bản thân cũng nhanh chóng chui tọt vào trong chăn ôm lấy con thỏ con đang nằm ngoài, Tiêu Chiến với tay tắt cả đèn ngủ bên cạnh, Anh cúi xuống vòng tay ôm lấy Cậu thật chặt, hít lấy hít nể mùi hương trên con sư tử kia.

[Bác - Chiến] Yêu Tiện Nhân Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ